Mục Đạt phát hiện Tô Linh Phong đã rời khỏi sảnh tiệc, vội vàng đi theo và hỏi: "Tiểu thư, ngươi muốn đi đâu vậy? Có có cần gì không?”
“Không cần.” Tô Linh Phong lắc đầu nói: “Ta hơi chóng mặt, ta ra ngoài hít thở không khí, Mục Đạt quản gia cứ đi làm việc đi, đừng lo lắng cho ta.”
Mục Đạt nghe vậy, trên mặc lộ ra vẻ ngạc nhiê, một lát sau, hắn gật đầu và nói: “Được, Mục Đạt sẽ không làm phiền tiểu thư nữa, nhưng ban đêm trời nổi gió, tiểu thư nên chú ý đến cơ thể của mình, sớm quay vào.”
Sau hơn một tháng tìm hiểu, Mục Đạt biết rằng Tô Linh Phong là một người lạnh lùng, không thích nói nhiều. Nàng muốn gì, làm gì, thường không giải thích nhiều với người khác, bây giờ sau khi nghe nàng nói vừa uống rượu và chóng mặt, hắn luôn cảm thấy có chút kỳ lạ, cảm thấy rằng đây dường như không phải là điều mà nàng sẽ nói ra. Hơn nữa, nhìn sắc mặt của nàng, rõ ràng không hề say chút nào...
“Ừm, ta biết." Tô Linh Phong nhẹ nhàng trả lời.
Sau khi Mục Đạt đã rời đi, Tô Linh Phong bỏ qua một số chốt canh gác, đến một tòa nhà ba tầng trang nhã ở sâu trong một khu rừng nhỏ. Nàng khéo léo leo lên mái nhà. Là một người xuất thân từ lính đặc chủng, nàng không gặp khó khăn gì khi leo lên một tòa nhà cao như thế này, thật quá trẻ con.
Tô Linh Phong không biết loại cây nào trong khu rừng này, chúng là những loại cây nàng chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phi-kho-tan-tinh/2556914/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.