Chương trước
Chương sau
Thực lực hiện tại của Tô Linh Phong kém Tu La mấy bậc, nếu giờ nàng dùng đấu khí để công kích, không những hắn căn bản không đụng tới được thân thể của Tu La mà thậm chí còn không phá vỡ được phòng ngự của đối phương.

Đó là lý do tại sao Tô Linh Phong lựa chọn linh thuật để tấn công, mặc dù trình độ linh thuật của nàng không cao bằng đấu khí, nhưng nếu các nguyên tố lửa được trợ giúp bởi nguyên tố gió thì sức mạnh có thể tăng lên gấp nhiều lần trong nháy mắt!

Hơn nữa, Mạc Vấn Trần nói rằng nguyên tố lửa trong cơ thể nàng là "Minh Trì Chi Hỏa", Tô Linh Phong ôm một tia hy vọng trong lòng, hy vọng rằng sức mạnh của "Minh Trì Chi Hỏa" sẽ mạnh hơn nguyên tố lửa thông thường...

Tô Linh Phong căn bản không dám mong làm Tu La bị thương nặng, nàng chỉ cần tạm thời đẩy lùi tênTu La biến thái này và câu giờ cho Tá Dịch, Tư Đồ Tiêu Sơn và Trịnh Ân.

Mạc Vấn Trần nói rằng người bình thường hoàn toàn không thể nhận ra "Minh Trì Chi Hỏa" trong cơ thể nàng. Còn về việc Tu La có nằm trong phạm vi của "người thường" hay không, Tô Linh Phong tạm thời không nghĩ tới vấn đề này.

Nàng cũng không nghĩ tới việc phóng hỏa trong nhà có làm tổn thương những người vô tội hay không, giống như Tiểu Bạch đã nói, nếu những người xem cuộc vui sợ tự làm hại mình, họ có thể lên lầu và thoát ra ngoài bằng cửa sổ, hơn nữa còn có một cửa sau dẫn đến nhà bếp trong đại sảnh này, những kẻ ngáng đường ở đây đều đáng bị thương!

Ngay khi Tô Linh Phong đang niệm chú dở, kỹ năng quả cầu lửa nhỏ còn chưa được phát ra, đột nhiên một giọng nam trong trẻo từ ngoài cửa truyền đến, giọng điệu có phần thản nhiên nói: "Tu La, đây có phải là cách ngươi chúc mừng sinh thần Phong Nhi không? Đặc biệt thật đấy nhỉ…”

Người tới còn chưa kịp dứt lời, một bóng đen mơ hồ đã bay vào đại sảnh...

"Thương Ngô! Là sư phụ Thương Ngô!"

"A, sư phụ Thương Ngô tới rồi, thật tốt!"

"Sư phụ Thương Ngô, mau đuổi tên biến thái kia đi..."

"..."

Nghe thấy giọng nói này, tất cả quan khách trong đại sảnh đều vui mừng khôn xiết, một số nam thanh nữ tú hét lên phấn khích, Tá Dịch, Tư Đồ Tiêu Sơn và Trịnh Ân cũng đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Tu La nghe được giọng Mạc Vấn Thần, lông mày lập tức nhíu chặt lại, cái tên chuyên gây phiền phức cho nàng giờ lại xuất hiện ở đây làm hỏng chuyện tốt!

Tu La bị tiếng quát của Mạc Vấn Trần quấy rầy, cánh tay sắp chạm vào người Tô Linh Phong đột nhiên dừng lại.

Thời gian Tu La khựng lại ngắn ngủi này đã tạo cơ hội cho Mạc Vấn Trần, đột nhiên mọi người đều cảm thấy chói mắt, một bóng đen vụt về phía Tô Linh Phong với tốc độ khó tin!

Trong nháy mắt, Tô Linh Phong bị một cánh tay cường tráng ôm trọn...

Mạc Vấn Trần một tay ôm eo Tô Linh Phong, tay kia ngưng kết đấu khí, sau đó đánh một chưởng thật mạnh vào ngực Tu La!

Nhìn thấy đấu khí của Mạc Vấn Trần lao về phía mình, Tu La nhanh chóng sử dụng nguyên tố gió để bay về phía sau, nhưng khoảng cách quá ngắn và tốc độ tấn công của Mạc Vấn Trần quá nhanh, Tu La không kịp mở tấm chắn gió, chỉ đành vội vàng trốn sang một bên.

Lòng bàn tay của Mạc Vấn Trần lướt qua cơ thể Tu La, không thực sự đụng vào người hắn ta, nhưng Tu La vẫn bị đấu khí mạnh mẽ của ông ta đập vào, đột nhiên hắn ta cảm thấy khó chịu ở lồng ngực, chợt hắn ta thấy lợm họng, hà miệng phun ra một ngụm máu lớn lên áo bào trắng tinh không tì vết, chói lọi như hoa mai trong tuyết...

Tu La lùi lại mấy bước, mới ổn định thân thể, che trước ngực, ngước mắt nhìn chằm chằm Mạc Văn Thần.

Một loạt biến hóa này chỉ xảy ra trong nháy mắt, mãi cho đến khi cuộc chiến dừng lại, mọi người trong đại sảnh mới hoàn hồn lại.

Hầu hết mọi người trong đại sảnh đều biết Mạc Vấn Trần là một võ sĩ nhạy cảm với đường đi, nhưng bây giờ khi được tận mắt chứng kiến tốc độ kỳ diệu của ông ta, mọi người đều không tin vào mắt mình!

"Cái này… là tốc độ mà một võ giả có thể đạt tới sao? Thật đáng sợ..."

"Có vẻ như nó còn nhanh hơn Tu La..."

"Trời ạ, thích khách sắp thất nghiệp tới nơi rồi..."

Những người không mạnh như Mạc Vấn Trần sẽ nghĩ rằng tốc độ của Mạc Vấn Trần vừa rồi là tốc độ thực sự của ông ta, nhưng bốn người cùng cấp độ với Mạc Vấn Trần, là Tá Dịch, Tu La, Tư Đồ Tiêu Sơn và Trịnh Ân, biết rõ ràng cái bóng đen mờ ảo mà mọi người nhìn thấy vừa nãy chỉ là dư ảnh do Mạc Vấn Trần cố ý phóng ra, ông ta đã dịch chuyển đến bên cạnh Tô Linh Phong bằng linh thuật không gian!

Ở đây, Tô Linh Phong là người duy nhất không mạnh bằng Mạc Vấn Trần, nhưng biết câu chuyện bên trong, bởi vì nàng biết Mạc Vấn Trần là một linh thuật sĩ không gian từ lâu, Mạc Vấn Trần vừa xuất hiện bên cạnh nàng, nàng liền cảm thấy không khí xung quanh như bị dao động...

Tu La bị thương nên không còn chuyên tâm đến việc điều khiển những con phong xà, những con phong xà vướng vào Tá Dịch ngay lập tức biến thành các hạt nguyên tố mà mắt thường không thể nhìn thấy, sau đó biến mất. Tá Dịch bước đến gần Tô Linh Phong và Mạc Vấn Trần. nhìn Mạc Vấn Trần một cách kỳ lạ và nói: "Thương Ngô, ngươi đến đúng lúc lắm."

Mạc Vấn Trần mỉm cười: "Đến sớm không bằng đến đúng lúc."

Tá Dịch nhìn chằm chằm vào cánh tay đang ôm Tô Linh Phong của Mạc Vấn Trần, trầm giọng nói: "Bây giờ ngươi có thể buông tay ra rồi!"

Mạc Vấn Trần nhướng mày với Tá Dịch, sau đó có chút miễn cưỡng buông eo Tô Linh Phong. Có quá nhiều người ở đây, và với tư cách là sư phụ củaTô Linh Phong, ông ta không tiện để lợi dụng cô ấy.

"Điện hạ!"

"Hoàng thượng, người làm sao vậy?"

Hai thị vệ của Tu La lúc này mới sực tỉnh, họ cùng nhau lao về phía Tu La, một thị vệ đỡ lấy Tu La lo lắng hỏi, người còn lại thì cầm hộp bảo vật trong tay đứng đó không biết phải làm sao.

Tư Đồ Tiêu Sơn bước hai bước tới gần Tu La, vẻ mặt ủ rũ nói: “Tu La, lão phu cảnh cáo ngươi lần cuối, đừng lại thử thách sự kiên nhẫn của ta, nếu giờ ngươi rời đi thì lão phu sẽ nể tình hôm nay là sinh nhật Linh Phong, ta sẽ không làm khó dễ ngươi, còn nếu như ngươi định tiếp tục làm khó..." Tư Đồ Tiêu Sơn nói đến đây dừng lại, sau đó lạnh lùng tiếp lời: "Hừ, đừng trách lão phu nhẫn tâm!"

Trịnh Ân cũng vẫy tay với Tu La, và nói một cách thiếu kiên nhẫn: "Đi đi, mau đi đi, xem xem ngươi biến buổi yến tiệc thành cái gì rồi đây, thật vô đạo đức..."

Tu La không nói lời nào, ánh mắt sắc sảo quét qua gương mặt mấy người này, cuối cùng dừng lại ở trên người Tô Linh Phong, nhìn chằm chằm nàng một lát, sau đó xoay người đi ra khỏi đại sảnh, không ừ hữ gì.

Hai người hầu nhanh chóng đi theoTu La...

Sau khi Tu La rời đi, Mục Đạt vội vàng sai người dọn dẹp yến tiệc, sắp xếp cho những khách quan bị dính bẩn quần áo thay sang trang phục sạch sẽ.

Chẳng mấy chốc, sảnh tiệc đã trở lại sáng sủa như trước, tất cả các vị khách sau khi chỉnh trang xong cũng quay lại sảnh tiệc, Tư Đồ Tiêu Sơn tuyên bố tiếp tục bữa tiệc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.