“Có chuyện gì, mau nói đi?” Giản Khinh Hàn đặt tờ bài làm trong tay xuống, nhìn Tô Linh Phong, mở miệng hỏi.
“Từ hôm nay trở đi, mỗi ngày khi lão sư chấm bài ta sẽ rời đi trước, không ở lại đây cùng lão sư nữa, lão sư muốn ở lại thư phòng tiếp tục đọc sách hay trở về sớm nghỉ ngơi cũng được, xin cứ tự nhiên.” Tô Linh Phong nhàn nhạt nói.
“Ngươi có ý gì?” Giản Khinh Hàn nghe vậy thì nhướng mày, cất cao giọng hỏi.
“Ta cần thực hành thuật giả kim, không muốn hao phí thời gian trong thư phòng, chỉ vậy thôi.” Tô Linh Phong bình tĩnh trả lời.
Khuôn mặt tuấn tú của Giản Khinh Hàn tối sầm lại, ông ta nói với giọng điệu khiển trách: “Ngươi nói cái gì? Ngươi cho rằng ở lại trong thư phòng là lãng phí thời gian?”
“Còn không đúng sao?” Tô Linh Phong nhướng mày, nhắc nhở Giản Khinh Hàn: “Lão sư đừng quên, ngay cả trong giờ học thì những gì ta đọc cũng đều là sách về thuật giả kim, không nằm trong phạm vi bài giảng của lão sư.”
“Ta đã cho phép ngươi đọc những sách vở không liên quan đến bài giảng trong giờ học rồi, ngươi đừng có được nước lấn tới!” Giản Khinh Hàn kiềm chế ý muốn vỗ bàn.
“Lão sư, hai chữ ‘cho phép’ ngươi dùng sai rồi, ngươi đánh cược thua ta, vậy nên tuân thủ giao ước vốn là điều nên làm. Hơn nữa, lúc đầu chúng ta đã nói rõ, nếu vượt qua kỳ thi, thời gian còn lại trong ngày sẽ do các đệ tử tự quyết định, không có quy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phi-kho-tan-tinh/2556870/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.