Tô Linh Phong ngồi xổm trước một bệ đá, chăm chú chọn nguyên thạch, làm như không nghe thấy tiếng la hét của thiếu niên kia.
Ngược lại là Hứa Nặc, cô quay đầu trừng mắt nhìn thiếu niên kia, nhưng vì Tô Linh Phong không phản ứng gì nên cô cũng không để ý tới hắn nữa.
Thiếu niên ở bên trái kia nhìn thấy Hứa Nặc trừng mình, không khỏi nhướn mày, nhưng còn chưa kịp nói gì, thiếu niên dẫn đầu đã liếc hắn rồi nói: “A Ngôn, nam nhân, phải có tí phong độ mới được. Đối với nữ nhi, biểu cảm không nên quá hung dữ, nói chuyện không cần quá lớn tiếng, đứng làm mọi người sợ.”
Người thiếu niên tên A Ngôn nghe nói vậy, mím môi và không nói nữa.
Người thiếu niên bên phải khẽ cười nói: “Vẫn là Triết thiếu gia biết thương hương tiếc ngọc..”
“Tiểu muội muội, ngươi mở ra bảo thạch, đều bán cho chúng ta không tốt sao? Ta sẽ mua với giá cao!” Người thiếu niên được gọi là Triết thiếu gia kia đi tới bên cạnh Tô Linh Phong, cười híp mắt nói.
“Hôm nay không mở nữa.” Tô Linh Phong liếc mắt nhìn vị Triết thiếu gia kia, vẻ mặt vô cảm nói: “Phiền ngươi một lát, ngươi đang cản trở ta chọn nguyên thạch.”
“…” Khóe miệng Triết thiếu gia co quắp, một lúc lâu sau cũng không thốt được lời nào.
Rất nhiều người xem náo nhiệt ở xung quanh phải che miệng cười không ngớt, nhưng có vẻ như vì e ngại thân phận của Triết thiếu gia này, nên không ai dám cười to sợ làm hắn mất mặt.
Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phi-kho-tan-tinh/2556847/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.