Mặc Vấn Trần không trả lời câu hỏi của Tô Linh Phong, hắn buông đôi má của nàng ra, tay nắm chặt thành nắm đấm, đôi mắt nhắm lại cố gắng điều hòa hơi thở hỗn loạn của mình...
Tô Linh Phong dịch người muốn xuống giường, nhưng Mặc Vấn Trần đã đưa tay nắm lấy cánh tay cô, thở hổn hển hỏi: "Phong Nhi, ngươi muốn làm gì?"
"Đốt đèn." Tô Linh Phong nói bằng giọng đều đều.
"Đừng đi được không?" Mặc Vấn Trần nắm lấy cánh tay Tô Linh Phong không chịu buông.
“Tại sao?" Tô Linh Phong hỏi.
"Đừng thắp đèn được không?" Mặc Vấn Trần vẫn không trả lời câu hỏi của Tô Linh Phong, giọng điệu mang chút ý cầu khẩn.
"Vậy nói cho ta biết ngươi bị sao vậy? Bệnh cũ tái phát?"
Mặc Vấn Trần im lặng hồi lâu mới nói: "Cũng gần như vậy...". Thử đọc 𝑡𝐫𝓾yện không q𝓾ảng cáo 𝑡ại ⩵ T 𝐫 ù m T 𝐫 𝓾 y ệ n.Ⅴn ⩵
"Rất nghiêm trọng sao?" Tô Linh Phong nhướng mày.
"Vẫn ổn…"
Tô Linh Phong giơ tay còn lại lên lau trán cho Mặc Vấn Trần, trên đó đầy mồ hôi ướt ướt trơn trơn...
"Thế này gọi là ổn?"
"Ta thật sự không sao, lát nữa là ổn thôi..." Mặc Vấn Trần kéo Tô Linh Phong lại gần mình rồi ôm nàng vào lòng, nhẹ giọng hỏi bên tai nàng: "Phong Nhi đang lo lắng cho ta ư?"
"Ngươi nghĩ nhiều rồi!" Tô Linh Phong lạnh lùng nói: "Nếu ngươi sắp chết…"
"Đừng lo, ta sẽ không chết trong nhà của ngươi." Không đợi Tô Linh Phong kịp nói xong, Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phi-kho-tan-tinh/2556822/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.