Trong trí nhớ của Tô Linh Phong, đối với người tên Khung Nhận này, ngược lại có một chút ấn tượng, đối phương là một thủ hạ tương đối được coi trọng bên cạnh Tô Hành.
Bên cạnh Khung Nhận còn có một nam tử trung niên hơn bốn mươi tuổi, dáng người cao gầy, diện mạo tầm trung, chòm râu trên cằm được chải chuốt vô cùng chỉnh tề, phiêu rắc trước ngực, làm cho người thêm vài phần khí chất nho nhã.
Người này, Tô Linh Phong không biết.
Sau khi Khung Nhận hành lễ với Tô Linh Phong, nam tử trung niên có râu kia cũng tiến về phía trước một bước, mỉm cười hành lễ Tô Linh Phong: “Tại hạ Tiếu Minh Lãng, gặp qua tiểu tỷ. “ Tiếu Minh Lãng? Chưa từng nghe qua tên này, Tô Linh Phong hơi nhíu mày, Tiếu Minh Lãng xưng hô với nàng... Tiểu tỷ?
“Không cần câu nệ, ngồi đi.” Tô Linh Phong thoáng cân nhắc, mở miệng hỏi: “Là phụ thân đại nhân phái các ngươi tới tìm ta sao?”
“Hồi đại tiểu thư, là đại nhân phái thuộc hạ đi cùng Tiếu tiên sinh đến.” Khung Nhận trả lời đâu ra đấy. Trong giọng nói không có nhiều sự tôn trọng, cũng không mang theo bất kỳ khinh thường nào, hoàn toàn trả lời theo lệ.
“Tiểu tỷ, là ngoại tổ ngài phái xuống đón tiểu tỷ.” Tiếu Minh Lãng mỉm cười tiếp lời.
“ngoại tổ của ta?” Tô Linh Phong khẽ nhướng mày.
Nàng tìm kiếm trong trí nhớ của thân thể này, căn bản không có ấn tượng về ngoại tổ, giống như mẫu thân kể từ khi gả đến Tô gia, liền chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phi-kho-tan-tinh/2556793/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.