Ý thức của Tô Linh Phong đang mơ màng, bỗng dưng bị một giọng nói nhỏ nhẹ gọi tỉnh!
Cô tức giận mở mắt, vểnh tai lắng nghe. Tiếng nói nhỏ kia đến từ người đang ngồi trên ghế vọng tới – tiếng rên, dường như cái tiếng này đang giấu một trời thống khổ nào đấy.
"Ngươi sao vậy?" Tô Linh Phong hỏi, không nhẽ bệnh cũ tái phát?
"Không có chuyện gì…" Người nọ nhỏ giọng trả lời.
"Không có việc gì? Ta thấy có giống đâu! Nếu ngươi muốn chết phải báo trước một tiếng."
"Hả?" Người nọ hơi sững sờ, lập tức hiểu ra rồi cười nhẹ nói: "Yên tâm, trước khi chết ta sẽ đưa thuốc giải cho ngươi."
"Đương nhiên ta muốn thuốc giải rồi, nhưng ngươi không nên chết ở trong phòng ta." Nếu hắn chết thật, cô chắc chắc sẽ thừa lúc hắn chuẩn bị tắt thở ném người biến khỏi Lê Viên.
"…" Người nọ nghe vậy thì im lặng một lúc, sau đó kích động nói: "Ngươi lạnh lùng quá đi!"
Tô Linh Phong nhướng mày, đối xử với một kẻ nửa đêm xông vào phòng cô, đánh cô một trận rồi còn dùng độc uy hiếp người của cô, cô cần ban phát từ bi với kẻ kiểu này à? Cô cũng chẳng phải thánh mẫu!
"Làm phiền người, lấy giúp ta một ly nước lạnh với!" Người nọ than nhẹ một câu, nhỏ giọng xin xỏ.
Tô Linh Phong xuống giường đeo giày, đi tới cạnh bàn, giọng nói trong trẻo lạnh lạnh hỏi: "Không để ý chuyện ta đốt đèn à?"
Bây giờ vách tường phía tây rất yên tĩnh, chắc hẳn những người đó đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phi-kho-tan-tinh/2556601/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.