Liễu Nhi nghe lời, cơ thể không khỏi run lên, chạy nhanh ra cửa, mở cửa cho Tô Linh Phong
Tô Linh Phong bước vào nhà, Liễu Nhi cũng đi theo nhưng chỉ có điều, khi ngồi trong phòng chính, Liễu Nhi khi đứng trước chủ nhân của mình, trong đầu vẫn là một khoảng trống rỗng
“Choang..!” Đột nhiên có tiếng bát được ném ra từ sân
Tô Linh Phong không hề ngạc nhiên mà nhướng mày, nhưng cơ thể Liễu Nhi lại run lên vì kinh hãi
“Lúc đi vào sao không mang bát trở về đây?” Tô Linh Phong không nhanh không chậm nói
“Nô tì… nhất thời quên mất ạ…”
“Nhất thời quên mất? Đây là sơ suất của người, tiền chiếc bát đấy khấu trừ vào lương tháng của ngươi đi.”
“…” Liễu Nhi ngẩng đầu liếc nhìn Tô Linh Phong, bắt gặp ánh mắt sắc bén của Tô Linh Phong, tim đập liên hồi, liền nhanh chóng cúi đầu, nhỏ tiếng nói: “Dạ…”
Liễu Nhi vẫn luôn nghĩ rằng người nổi tiếng là phế vật nhà Tô gia này ngoại trừ có xuất thân tốt hơn nàng vốn không hề có một điểm nào có thể tốt hơn nàng ta, nàng ta không bao giờ coi trọng vị đại tiểu thư này, nhưng kể từ khi Tô Linh Phong ngã từ trên cây xuống, tỉnh lại sau mấy ngày hôn mê, Liễu Nhi cảm thấy vị chủ nhân dường như đã biến thành một người khác, lúc nào cũng khiến cô ta cảm thấy sợ hãi, đặc biệt là không dám nhìn vào mắt của cô ấy, lần nào đối kháng, nàng ta cũng có một cảm giác bị nhìn thấu tất cả.
Rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phi-kho-tan-tinh/2556577/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.