"Thịch thịch thịch ——"
Sáng sớm tinh mơ, Giang Duy Dật liền lên gõ cửa phòng An Kha.
Cậu gõ một lúc lâu, cũng không có người đến mở cửa.
Giang Duy Dật dán mặt lên cửa phòng, cẩn thận nghe một lúc, sau đó đen mặt tiếp tục gõ cửa: ".... An Kha! Cậu ra mở cửa cho tôi mau! Tôi nghe được tiếng cậu đi vệ sinh!!".
"?____"
Một lát sau, cửa được mở ra.
Đứng phía sau cửa là một thiếu niên, tóc lộn xộn, nhưng vẫn không che được ngũ quan rất bắt mắt, tinh xảo mà rõ ràng, mặt mày, mũi, môi đều giống như từ trong game bước ra, đẹp đến độ làm người ta muốn ngưng thở.
An Kha mặc áo ngủ lỏng lẻo, xoa xoa đôi mắt, vẻ mặt bất mãn: "Ồn muốn chết đi được."
Giang Duy Dật nhìn An Kha mặc áo ngủ lộ ra mảnh vai trắng nõn, cậu che mắt lại, trong miệng lẩm bẩm: "Tui là trai thẳng tui là trai thẳng, ngự tỷ cao ráo tóc đen dài...".
Vất vả giữ vững ý niệm, Giang Duy Dật lắc mình vào cửa phòng An Kha, quơ quơ cái bao nilon trong tay: "Tôi có lòng mua bữa sáng cho cậu ở dưới lầu, có thể khách khí với tôi tí không!!".
"Cảm ơn cậu ha." An Kha nói cho có lệ, sau đó quay người đi đến sô pha ở phòng khách rồi ngồi lên.
Giang Duy Dật nhìn quanh bốn phía, vẻ mặt tuyệt vọng: "Tôi mới không tới có hai ngày, mà cậu đã đem phòng bày ra thành như vậy!".
"Ma pháp sư cao quý như tui sao có thể làm loại việc nặng này được." An Kha đem mặt chôn ở sô pha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phap-su-manh-nhat-trai-dat-thuc-te-ao/950806/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.