Hắn tỉnh lại đập vào mắt không phải một tiên nữ mà một nữ nhân tóc trắng đang điên cuồng vật lộn cắn vào cổ một con gà đang vãy đành đạch lông gà bay khắp người cổ của nàng. Lang Vương mĩm cười đi tới trước mặt nàng không khinh khiếp sợ hãi nắm lấy con gà đi khỏi cửa nhưng bị nàng giật muốn dành lại. Nàng nhìn thấy hắn vết thương đã tự lành nhưng không có nghĩa là hắn có thể đánh lại nàng dành con gà mà nàng khó khăn lắm mới kiếm thấy.
"Ngươi thả ra!"
"Nếu ta không thả nàng sẽ làm gì ta?"
"Ta sẽ chặt hai cái tay thối của người xuống!"
Lang Vương một tay giữ con gà một tay vuốt mái tóc trắng của nàng.
"Nàng yên tâm, ta không giành thức ăn với nàng. Ta chỉ đem nó đi làm thịt rồi nướng cho nàng ăn thôi."
Giọng nói dịu dàng nhẹ nhàng cùng đôi mắt ôn nhu ấm áp như cười dỗ một đứa trẻ vậy.
Thiên Tuyết chán ghét liếc hắn nhưng nghĩ có đồ ăn được nướng thơm ngon nên nàng mới nhịn không giết hắn. Nếu hắn dám lấy đồ ăn của nàng thì nàng sẽ chém chết hắn quăng hắn ra ngoài cho linh cẩu ăn.
Hắn nhanh chóng nhổ lông gà dùng dao nhỏ dưới chân mổ bụng. Kiếm gỗ khét lỗ cùng một ít có khổ dùng cây đánh lửa nhanh chóng nướng gà dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của nàng như sợ hắn ăn lén mất con gà của nàng.
Lang Vương mắc cười phát hiện ra trong mắt nàng hiện tại hắn còn thua một con gà. Không biết vì lý do nào mà nàng lại mất trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-yeu-nghiet/1258817/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.