Dưới vách núi cheo leo hiểm trở vạn trượng, có hai thân ảnh không ngừng di chuyển hướng lên trên. Chỉ cần không may trượt chân thì mạng sống cũng coi như tiêu luôn. Vậy mà vẫn có hai người đang bay từ dưới đó lên trên này.
Không ai khác là Thiên Tuyết và Lang Vương.
Thiên Tuyết bụng tròn to dự đoán chắc sắp sinh. Di chuyển chậm chạp. Lang Vương bay theo sau gót của nàng. Bình tĩnh chú ý quan sát từ nhất cử nhất động của nàng. Anh sợ chỉ cần anh chớp mắt họ sẽ có chuyện gì đó xảy ra. Mỗi khi ngón chân Thiên Tuyết nhẹ điểm trên nhưng tảng đá nhỏ. Trái tim anh lại run sợ lên thêm một lần. Anh không dám bay đi phía trước luôn giữ một khoảng cách nhất định. Sợ nàng không may mất đi nội lực sẽ rớt xuống. Anh sẽ lập tức đỡ lấy nàng. Lang Vương vẫn tiếp tục theo sát phía sau cô.
Mấy tháng trời sau khi tịnh dưỡng xong họ bắt đầu tìm kiếm đường đi lên. Vách núi này quá cao dốc mà họ đứng lại là ở nơi sâu và thấp nhất.
Mất khá nhiều thời gian và khó khăn, Anh mới tìm được đường leo lên. Anh tranh thủ những lúc nàng chợp mắt nghỉ ngơi sẽ leo lên phía trên. Thâm dò tìm con đường dễ leo lên nhất.
Nếu là người khác thì xác định cả đời ở dưới đó luôn. Nhưng anh là ai? Nàng là ai chứ. Nếu không leo lên được thì thật uổng công những sư phụ đã tận tình truyền gần hết nội lực và võ công cho hai người.
Khi lên tới nơi, Thiên Tuyết ôm bụng thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-yeu-nghiet/1258814/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.