Hôm sau, Hoa Nguyệt Viện đối diện với Thanh Hương Viện không ngừng vang lên những tiếng hét chói tai. Tất cả mọi người ở Hoa Nguyệt đều người không ra người, ma không ra ma. Mặt họ nổi đầy mụn nước. Cả người và miệng cũng nổi vô số mụn nước to nhỏ. Chỉ cần lấy tay khẩy thì mủ và máu chảy không ngừng. Nhìn là mắc ói. Chưa kể khắp người ngứa ngáy. Khiến nhiều người không chịu được dùng tay ra sức gãi ngứa. Cả người như bị lở loét. Nhiều cô nương không ngừng khóc lóc thảm thiết như sắp bị cắt tiết. Mùi tanh nồng bốc lên. Làm ai đi qua Hoa Nguyệt Viện cũng phải bịt mũi lại.
Trong Hoa Nguyệt Viện không một ai dám bước ra ngoài. Cho mời đại phu họ cũng không dám đến.
“Xin hãy đến chỗ khác đi.”
Mời được đại phu đến vừa bước vào họ đã tông cửa bỏ chạy.
“Á.. quỷ..”
Hoa Nguyệt tú bà gần như trút sạch túi tiền mới mời được một đại phu đến xem mạch. Lão đại phu là chỗ quen biết. Không nỡ nhìn người ta sắp chết mà không cứu. Nhưng sau khi bắt mạch cũng lắc đầu. Bởi vì ông lão mạch tượng thấy quá kỳ lạ:
“Ta cũng bó tay. Không biết bệnh gì.”
Tú bà ngã xuống đất gào thét:
“Ông trời diệt ta rồi!”
Một hồng y từ trên trời bay xuống:
“Ta diệt các ngươi nha. Haha.”
Hoa Nguyệt tú bà mặt mũi lem luốt như quỷ dạ xoa lết đến chân Thiên Tuyết:
“Cô nương, người tha cho chúng ta một con đường sống đi.”
“Được thôi.”
Thiên Tuyết ném cho bà ta một lọ thuốc nhỏ rồi bay đi.
Lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-yeu-nghiet/1258802/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.