Ở nơi đại quân đóng quân, khuôn mặt Tịch Ân bình tĩnh trở lại, chàng vừa mới trở lại lều trại, phía sau lập tức vang lên tiếng gọi to.
“Tịch Ân, ngươi đi đâu thế? Chúng ta tìm không được ngươi.” Mại Nhĩ thấy Tịch Ân xuất hiện, không đợi Tịch Ân phản ứng lại, lập tức nói ra thắc mắc.
“Tịch Ân?” Nhướng mày nhìn bóng lưng Tịch Ân, bọn họ tìm Tịch Ân đã được hơn nửa đêm rồi.
Nghe người ta nói nhìn thấy Tịch Ân đi về phía rừng rậm, nhưng mà hắn rất lâu không có trở về, bọn họ cũng hiểu được mọi chuyện không hợp lý.
Tịch Ân không có khả năng ở trong rừng rậm lâu như vậy, nhất định là có việc gì vướng chân hắn.
Để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn với Tịch Ân, hắn phái mọi người ra ngoài tìm kiếm, thậm chí tự mình đi, nhưng không thấy bóng dáng Tịch Ân đâu cả, làm hắn cực kỳ lo lắng.
Ngoại trừ lệnh cho những người khác tiếp tục tìm kiếm bên ngoài, hắn với Mại Nhĩ cùng đi tới lều trại của Tịch Ân, chờ Tịch Ân xuất hiện, cuối cùng khi sắp hết nhẫn nại đợi thì gặp được Tịch Ân, hai người cùng thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù Tịch Ân kinh ngạc vì bọn họ đột nhiên xuất hiện, nhưng khi chàng xoay người lại đối mặt với bạn thâm giao, trên mặt họ vẫn chưa hết vẻ kinh ngạc, vẻ mặt hắn bình tĩnh nhìn hai người bạn thân.
“Vương.” Hắn cung kính hành lễ Á Khắc Tư.
“Được rồi!” Xưa nay Á Khắc Tư không gây khó dễ cho Tịch Ân, muốn chàng không cần câu nệ lễ tiết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-tinh-thu/62762/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.