Khinh Hồng khổ sở lắc đầu, Lộ dùng cách đáng sợ nhất để dằn vặt linh hồn của bản thân!
“Yêu? Cái gì là yêu, ta không hiểu, cũng không muốn hiểu.” Đây là chữ nàng không hề biết!
“Ngươi biết, chỉ là ngươi không muốn biết mà thôi.” hồi ức đáng sợ khiến nàng quên đi phải yêu thế nào, chỉ cần nàng đồng ý, nhất định có thể tìm lại khả năng này.
“Vậy ngươi hiểu được yêu sao? Tịch Ân từng dạyngươi cái gì là yêu sao?” Nàng hỏi vặn lại hắn.
Tịch Ân cũng là không hiểu yêu người, so với nàng cũng chẳng khá hơn, hắn cũng không cao thượng gì, hắn có thể tốt bụng đối với mọi người, cũng không thể từ chối kẻ địch, người tâm tình thay đổi như vậy, hoàn toàn không thích hợp làm tư tế.
Nàng nghĩ quay lại về Khinh Hồng, so với Tịch Ân có tư cách trở thành tư tế hơn, chẳng trách Tịch Ân yêu cầu rất cao đối với tiểu nam hài này, chắc là đã dự định để hắn đảm nhiệm chức vụ tư tế tiếp theo.
Khinh Hồng yên lặng nhìn nàng, thật lâu mới nói:
“Sư phụ dạy ta ta chính là tình yêu bao la, cũng không phải là tình yêu cá nhân.”
“Lẽ nào tình yêu cá nhân không thích hợp với ngươi sao?” Đột nhiên đau đớn kéo tới khiến Lộ thở nhẹ một tiếng, lập tức cắn chặt môi dưới cố nén đau đớn đang theo nhau mà tới xuống.
“Ngươi không sao chứ?” Mắt thấy nàng thống khổ khó nhịn, Khinh Hồng rất muốn giải trừ thống khổ cho nàng, đáng tiếc năng lực của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-tinh-thu/2320065/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.