Rất nhanh, Thiết lão gia tử đã hấp tấp giục ngựa đi xa.
Trong khoảng thời gian sau khi ông ấy rời đi, tự mình bỏ ra chút thời gian đi dọn dẹp những thứ rải rác ở viện, nghiêm túc chọn ra những thứ hữu dụng ở trong đó, rồi thu xếp buộc từng cái thật chặt, đề phòng cần dùng trên đường trở về.
Nghe nói tuyến bắc là con đường an toàn hoàn thiện nhất trong những con đường, lão gia tử cũng từng đi qua con đường này, nói đến tựa như đã tính trước kỹ càng, nhưng dọc đường hiển nhiên vẫn phải vượt qua rất nhiều vùng đất hoang vu, huống hồ lần này chỉ có ba người chúng tôi, cho nên dành nhiều thời gian chuẩn bị này nọ, nhìn chung là cẩn thận sẽ không xảy ra thiếu sót lớn.
Không giúp được gì cho những chuyện quan trọng, cũng chỉ đành tận lực cho những việc vặt nhỏ nhặt ở chỗ này.
Ôm tư tưởng như vậy, tập trung tinh thần qua một lúc thật lâu, cụ thể không biết qua bao nhiêu thời gian, chỉ biết là sắc trời dần dần tối xuống, mãi cho đến khi mắt kém đến không cách nào chuyên tâm làm việc nữa, lúc này mới duỗi thắt lưng thở ra một hơi, nhìn thành quả lao động trước mắt, trong lòng dâng lên một chút nhẹ nhõm.
Nhưng rất nhanh, sau khi giải trừ trạng thái chuyên tâm, phục hồi tinh thần lại, cảm giác nhẹ nhõm đã bị một loại cảm giác kì lạ khác thay thế.
Quay đầu, nhìn bên cạnh đống lửa hừng hực, thiếu nữ từ lúc bắt đầu vẫn không xê dịch chỗ khác, tôi nhíu nhíu mày, rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-nghe-thuong/1140104/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.