Có đôi khi, tôi không thể hiểu được, chính mình ở trong lòng thiếu nữ này, đến tột cùng là tồn tại vị trí nào... có lẽ vừa là người thân mà cũng là bạn, có điều chắc chắn không phân vai lứa, cùng với sự tôn kính tương ứng nên nhận được.
Nhưng ngay cả như vậy, vốn tưởng rằng đối với nàng mà nói, mình chí ít cũng nên là vai trò một người tỷ tỷ chứ!? Lại không nghĩ tới, sẽ có một ngày bị nàng sờ đầu, mỉm cười dùng lời nói và hành động như dỗ dành đứa nhỏ mà đối đãi.
Vậy thì tôi trong mắt Luyện nhi, suy cho cùng là hình tượng gì?
Bởi vì cử chỉ khiến người ta dở khóc dở cười của nàng, làm cho lòng tôi lại nảy sinh một cảm xúc hoang mang mới. Nếu là ngày thường, rất có thể sẽ lại một phen minh tư khổ tưởng nữa rồi, đáng tiếc, hiện tại không có nhiều thời gian dư thừa để lãng phí tâm tư vào việc này.
Từ nhỏ đến lớn, thái độ của tôi đối với Luyện nhi luôn là dụ dỗ kèm giải thích, giả sử mọi lý lẽ đều đứng về phía nàng, trên cơ bản, chính mình cũng không còn biện pháp giữ nàng nữa rồi.
Cho nên cuối cùng, vẫn chỉ có thể nhìn theo bóng trắng kia dần chìm vào hang động không biết lành hay dữ.
Trước đó, lấy vật liệu có sẵn làm một cây đuốc, dùng cành cây và cỏ lau khô bó thành, đốt lửa cho nàng mang theo. Có lẽ quá nhỏ, Luyện nhi xem thường, liếc mắt một cái rồi nói không cần. Mình cũng không có tâm tình vòng vo, nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-nghe-thuong/1140096/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.