... Có... âm thanh...
Bén nhọn kéo dài, âm lực có thể xuyên thủng mười phần.
Là... chim ưng à? Một màn chim ưng sải cánh trên bầu trời mênh mông, cũng thật là thê lương...
Cả người mê man, nhưng trong mê man các bộ phận vẫn hoạt động bình thường, tai bắt được chút tín hiệu gì đó, đầu óc theo bản năng đi phán đoán, qua một hồi lâu, lại chậm chạp phủ định phán đoán này...
Sau khi mở mắt chớp mấy cái, cảm giác đầu tiên là tầm mắt cực thấp, thấp đến nỗi bản thân giống như đang nằm kề sát mặt đất, cát vàng mênh mông đang ở sát ngay bên mắt, có thể nhìn rõ đến từng hạt, thậm chí có thể nghe được mùi đất khô cằn tỏa ra từ trong cát.
Ngửi mùi này, khó khăn hít thở mấy lần, mới chậm rãi tỉnh táo lại.
Lúc này thân thể cứng đờ, hai tay chống đỡ cũng bị vùi lấp mất, hạt cát đã tích tụ qua vùng ngực, chồng chất đến xương quai xanh. Tôi nghĩ một chút, không biết giờ khắc này chính mình có bao nhiêu phần trông giống phạm nhân đang mang xiềng xích khắp người đây? Hoặc là thẳng thắn mà nói càng giống một cái cây được vun bón trên mặt đất?
Nghĩ như vậy, thật ra là vì muốn phân tán sự chú ý, tránh cho bản thân nhịn không được mà giãy dụa, vừa rồi thiếu chút nữa đã làm như vậy.
Tuyệt đối không muốn chết, nhưng giả sử tử vong tìm đến cửa, cũng chỉ đành giơ tay đầu hàng, chỉ mong được chết nhẹ nhàng, đừng quá mức khó coi, chết giãy dụa vặn vẹo, trải qua một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-nghe-thuong/1140092/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.