Đau lòng sao? Sao lại như vậy. Vốn dĩ đã sớm chuẩn bị trong nhiều năm như vậy, thậm chí còn nghĩ tới, đáng lí nên cố gắng tác thành một đôi mới phải. Lắc đầu cười một cái, từng bước một tiến lên phía trước, đi đến bên cạnh người đang ở cửa động, vỗ vai nàng trêu ghẹo nói:
- Nhìn cái gì đến ngẩn người đây? Người cũng đã đi xa, nhìn cũng không thấy đâu.
Luyện nhi lúc này mới giật mình quay đầu lại, sẵng giọng:
- Nói bậy gì đó, ai muốn nhìn ai? Ta chỉ là đang suy nghĩ mà thôi!
Nói xong câu này, ánh mắt chuyển đến trên người tôi, quét mắt một cái, bỗng nhiên mặt trầm xuống:
- Sao vẫn mặc ít như vậy? Vừa kêu ngươi thêm quần áo, không nghe thấy sao?
Nàng dường như thật sự có chút tức giận, mạnh mẽ kéo tôi đi vào trong động, chỗ tay được nắm có chút nóng lên, tôi cười nói nữ nhi phải nhã nhặn chút, nhưng hoàn toàn bị phớt lờ, thân bất do kỷ bị kéo đến bên giường đá, một trận trời đất quay cuồng sau đó bị đè ngã xuống, tiếp theo một tấm mền dày đặc phủ lên. Phút chốc cảm thấy ấm áp, có điều cũng thật nặng và ngột ngạt, thật vất vả từ tấm chăn bông ló nửa cái đầu ra, mỉm cười nhìn bóng người trước giường đang chuyên tâm phủ kín ba chân bốn cẳng. Cuối cùng Luyện nhi cũng phủ kín đến một cơn gió xuân cũng không thể lọt vào, lúc này mới hài lòng vỗ vỗ tay, nói:
- Nằm đây, ta đi nấu chút nước nóng.
Dứt lời xoay người, lại không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-nghe-thuong/1140070/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.