"Kì Thanh, nữ, 20 tuổi, sinh viên của trường đại học Thảo Đường, ông bà cha mẹ không biết, nhà ở không biết, bạn bè không biết, còn có....giàu nghèo không biết..."
Không khí chung quanh bỗng chốc im phăng phắc.
"Hết rồi?" Tổ Ma ngoái ngoái lỗ tai.
"Vâng....hết rồi thưa Tổ Ma đại nhân!!" Hồn ma nọ đắc ý hô lên, ưỡn ngực thẳng lưng chờ đợi ban thưởng, nhưng nhận được là một bàn chân đạp tới.
"A......"
Hắn ta xoa xoa đầu, có chút ấm ức nhìn về phía cô, rõ ràng không hiểu tại sao cô lại đánh mình.
"Ngu ngốc! Cậu gọi đây là điều tra?"
"Vâ..vâng"
"Có thật lúc sống cậu làm cảnh sát hình sự không? Hay là dân lừa đảo mắc bệnh ảo tưởng? Hả? "
"Đại nhân! Ngài không được nghi ngờ chức nghiệp của tôi a..."
Thấy hồn ma nọ một bộ dạng sụt sịt muốn khóc, khóe miệng Tổ Ma khẽ giật giật, không hiểu tại sao lúc trước mình lại thu nhận mấy tiểu quỷ vô dụng này..
"Được rồi...được rồi..đi đi...tôi không trách cậu"
"Đại nhân..."
"Tiếp tục cố gắng, ngày sau đầu thai cậu sẽ lại là viên cảnh sát ưu tú của đất nước..."
"Đại nhân...." tâm hồn tiểu quỷ vô dụng cảm động lên tận mây xanh."Tôi không nỡ xa ngài a~~"
Tổ Ma: "..."
Biểu cảm buồn nôn này là sao? Chúng ma mau mau đem cái tên lừa đảo này ra ném xuống sông cho bổn đại ma đỡ mệt.
"Nhưng mà....đại nhân....cô gái nọ có gì kì lạ sao? Tôi thấy cô ta quả thực xấu xí, một phần mười của đại nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-ngan-nam-ta-khong-muon-yeu-ta-chi-muon-sieu-thoat/2894928/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.