Sáu người áo trắng còn lại cũng đều tái sắc ùn ùn đứng lên.
Tiếng kêu thảng thốt của lão già râu ria chưa dứt, một giọng cười âm trầm đã tiếp nối vang theo nghe như từ bên ngoài gian nhà cây vọng vào.
Liền theo đó, rèm song khẽ rung rinh, một quái nhân với bộ mặt xấu xí gớm ghiếc nhảy vút vào giữa nhà nghênh mặt ngạo nghễ nhìn quanh...
Bảy người đều giật mình, cùng rút soạt trường kiếm ra khỏi vỏ.
Quái nhân áo xanh xấu xí nọ ung dung tiến đến gần lạnh lùng cất giọng:
- Bọn ngươi đã nhận được ngọn phiêu ấy, vậy đã hiểu rõ quy củ của bổn giáo chưa ?
Gã trung niên áo trắng đứng nơi phía trái chĩa mũi kiếm ra trước to tiếng quát :
-Aicấnbiếtquycủcủalũmi,hãyđỡkiếmđây !
Cùng với lời quát, trường kiếm trên tay liền chớp động loang thành một đạo bạch quang xẹt thẳng về phía khách lạ.
Lão già râu rồng mặt dài vội quát to ngăn lại :
- Lão tam không được nóng !
Gã đại hán trung niên thế kiếm vừa tung ra nữa phần đành phải hồi bộ thâu nhanh trở lại, nhưng đôi mắt vẫn trừng trừng hậm hực nhìn xoáy lấy quái nhân áo xanh.
Lão già mặt dài râu rồng sầm hẳn nét mặt dằn giọng hỏi khách lạ :
- Các hạ là người phái nào ? Có qui củ chi, bổn nhân lắng tai chờ nghe !
Quái nhân áo xanh cười khẩy :
-“ Dạ Điểu Thần Ma” Hoa Phong, ngươi đừng vờ hàm hồ, bổn thánh giáo gần đây tung hoành giang hồ với quy củ phiêu đến đâu là người chết đến đó, chẳng lẽ bọn ngươi đều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-da-tinh/195558/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.