Người thứ nhất mặt đỏ, râu rồng tua tủa quanh hàm, mày rộng mắt lồi, chiếc áo xanh thùng thình phất phới, vai khoác chiếc hồ lô đựng rượu to tướng, dáng vẻ rất tức cười. Người thứ hai tóc rối phủ mặt, tay cầm cây gậy sắt thật to ít nhất cũng trên hai trăm cân, chiếc đạo bào phủ kín thân thể cũng chẳng kém phần xúng xính lê thê, bộ dạng không thua phần quái dị so với người kia. Hai gã Bảo chủ vừa thấy hai người, lập tức mặt mày biến sắc. Hoa Sĩ Kiệt cùng hai người Quyên Quyên, Chí Bình lại hớn hở mừng thầm, vì hai người vừa xuất hiện, không ai khác, chính là Phong Trần Tuý Khách và Thiết Tâm đạo nhân. Thiết Huyết Bảo chủ vòng tay nói:
- Đạo trưởng giá lâm từ khi nào, bản bảo chủ không biết nên không kịp nghênh tiếp, thật thất lễ.
Thiết Tâm đạo nhân trái với vẻ vồn vã của y, lạnh lùng hất cằm hừ một tiếng:
- Rõ ràng ngươi thấy ta vừa đến, hỏi vớ vẩn cái gì thế?
Lưu Ân thấy thái độ lạnh lùng, không khỏi thấy bẽ mặt, nhưng sắc mặt vẫn cố giữ vẻ thản nhiên:
- Cuộc thoả hiệp giữa đạo trưởng và ba chúng tôi đêm qua, chắc đạo trưởng không khi nào nuốt lời chứ?
Thiết Tâm đạo nhân sa sầm nét mặt:
- Chuyện hôm qua thuộc về hôm qua, bần đạo không muốn mục kích hành động ỷ đông hiếp yếu bất công tại lãnh địa Ngũ Hành Sơn này.
Đoạn Hồn Bảo chủ buông tiếng cười khinh miệt xen vào:
- Lưu huynh hà tất nhiều lời với bọn chúng làm gì. Với sức của bọn chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-da-tinh/1366895/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.