Trước khi tàu dừng tại sân ga, qua cửa kính anh đã nhìn thấy bóng dáng người tới đón. Mình mặc áo rét màu xanh hải quân, đầu đội mũ len đen. Cổ quàng một chiếc khăn lớn nên không trông rõ mặt, nhưng có đeo cặp kính gọng tròn nên không thể nhầm lẫn được. Đó là dấu hiệu nhận mặt mà anh được dặn qua điện thoại.
Cửa đã mở nên Nasuno bước xuống thềm sân ga, đứng đó. Trời không lạnh như anh dự đoán. Chỉ có những cơn gió lạnh phả vào khuôn mặt nóng bừng, rất dễ chịu.
Cô gái đeo kính gọng tròn tới gần. "Anh là anh Nasuno ạ?"
"Vâng. Chào chị."
"Chào anh. Để tôi mang hành lý giúp anh."
"À, cảm ơn chị nhé."
Cô gái nhận lấy chiếc túi thể thao mà Nasuno đưa ra. Cô đeo găng tay len.
"Từ đây chúng ta sẽ đi ô tô à?"
"Vâng. Tôi đậu nó ở bên dưới."
"Có xa không?"
"Tôi nghĩ đi mất khoảng mười lăm phút."
Họ bước xuống cầu thang của nhà ga, đi qua cửa soát vé tự động. Ra khỏi nhà ga, những vật thể trắng muốt bay lất phất. Quả là xứ Bắc có khác.
Nasuno vừa để ý từng bước chân của mình vừa đi theo cô gái đeo kính gọng tròn. Tuyết không chất đống trên đường đi bộ, nhưng rõ ràng có một số chỗ đường bị đóng băng. Nếu trượt chân ngã rồi gãy xương ở đây thì chẳng vui chút nào.
Chiếc xe đậu tại bãi đỗ là xe RV loại nhỏ. Nhìn biển số, anh biết đây là xe đi thuê.
Cô gái đeo kính gọng tròn mở khóa bằng điều khiển từ xa, rồi chui vào ghế lái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-cua-laplace/3835411/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.