Nhật Linh ngồi bệt trên nền đất, chớp mắt, lắc đầu vài cái. Cô không thể tin được những gì mình vừa được chứng kiến. Đây là sự thật sao? Người đó, cô gái kiều diễm hoàn hảo đó là mẹ ruột của cô? Cô… lại có bố là Ma Vương? Giờ cô đã hiểu được, nguồn gốc của cái tên Dương tiêu kia, lý do cô được chọn làm người hộ vệ của Diêm đế kế nhiệm, nguyên nhân khiến cô bị cuốn vào tất cả những việc đang diễn ra này… Nhật Linh bần thần, không biết nên tỏ thái độ ra sao. Đối với việc cô vừa được chứng kiến, đơn giản cô chỉ thấy thương cho... Ma Vương và Dương Tiêu đời trước. Cô vẫn không thể xuôi miệng mà gọi một tiếng bố mẹ. Bởi đơn giản, suốt mười bảy năm qua, người mà cô coi như đấng sinh thành, chỉ có người đã cất công nuôi dưỡng cô mà thôi. Với hai người kia, cứ coi như họ là bố mẹ ruột của cô thật, thì cũng chỉ là từ miệng người khác nói ra. Mà không phải là, chính họ đã vứt bỏ cô sao?
Một loạt những suy nghĩ xoay mòng mòng trong đầu cô. Cái đầu vốn đã nặng trình trịch vì bệnh giờ lại càng đau hơn. Nhật Linh đưa tay vỗ vô lên trán mình. Cô hỏi:
- Nếu như Dương Tiêu thứ bảy đúng là mẹ tôi, cô ấy đã chết rồi, làm sao sinh ra tôi được nữa?
- Trong thời gian Thanh Linh còn sống, trước khi chiến tranh giữa nổ ra, nghe nói cô ấy có ẩn cư hai năm để rèn luyện phép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-nu-bien-thai-lai-day-nao/2411989/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.