Hắn là bá vương cai quản thiên hạ, hắn là người nắm giữ quyền uy của giang sơn, hắn ẩn ẩn danh danh, cứu người diệt hoạ, cứu lành diệt ác. Hắn là vị đấng tối cao đưa nhân dân ra khỏi vũng lầy tối. Người đời gọi hắn là có tất cả, có cả vương đế này. Người đời nói hắn hô mưa gọi gió đều được, nói hắn là kẻ cầm trên tay mọi thứ rồi thì còn có cái gì để mà mong muốn? Thực chất, họ chẳng biết rằng hắn có tất cả nhưng vẫn thiếu tình cảm.
Ai trên đời mà không có thiếu lấy một thứ? Hắn thiếu một tình yêu thực sự, hắn thiếu một mái ấm gia đình. Hắn tuy địa vị cao ngất trời, nhưng lại chẳng ưng được ai, nữ nhân vây quanh hắn nhiều vô kể, nhưng trong số đó hắn không yêu ai hay vừa mắt với ai hết. Rồi một ngày, hắn gặp một cô nương, nàng nấu ăn rất giỏi, tuy chỉ với những món ăn nhìn xơ qua là biết giản dị, những món thường ngày, nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi, thực chất thì bên trong những món ăn đó, chính là những dư vị mà nàng tự sáng tạo ra, những dư vị mà nàng tự thêm thắt vào và tình cảm của nàng dành cho món ăn ấy.
Ăn thử món của nàng, hắn yêu ngay từ lúc ấy, yêu ngay cái khoảnh khắc bỡ ngỡ, khoảnh khắc mà nàng đứng trước gió mùa xuân ửng hồng bên cây đào nở rộ. Và rồi hắn yêu nàng, yêu nàng ngay từ lần đầu tiên ấy và hắn đã tự định sẵn rằng, nàng là của hắn, hắn đã tìm được người nắm tay hắn đi đến suốt cả cuộc đời.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.