- Em nói cái gì? - Owen Dục không nghĩ tới Tống Hương Ngưng lại đột nhiên nói ra như vậy. Anh có nghĩ qua chuyện một ngày nào đó hai người sẽ chia tay, nhưng không nghĩ tới lại là sớm như vậy.
Tống Hương Ngưng vô lực lắc đầu một cái
- Em nói là, Owen Dục, chúng ta chia tay thôi.
Cô thật sự không muốn tiếp tục như vậy.
Xác định mình không có nghe lầm, Owen Dục không để ý đến sự tồn tại của Tiêu Vũ Xuyên, dùng sức lắc Tống Hương Ngưng
- Tại sao, tại sao muốn chia tay với anh?
Anh không hy vọng nguyên nhân cô chia tay với anh là vì Tiêu Hàn, hay là vì Tiêu Vũ Xuyên.
Tống Hương Ngưng mặc cho anh lắc vai mình
- Chúng ta mới trở về không có bao lâu, nhưng khoảng thời gian này liên tục vì Tiểu Xuyên mà cãi nhau, em không muốn mãi tranh cãi như thế nữa.
- Vậy chúng ta cũng không gây gổ nữa - Owen Dục nói tiếp – Về sau cái gì anh cũng sẽ nhường Tiểu Xuyên, Tiểu Xuyên nói gì anh đều nghe theo bé, chúng ta đừng chia tay có được hay không? – Anh dùng một giọng vô cùng tôn trọng để nói với Tống Hương Ngưng.
Nhìn vẻ mặt khổ sở của Owen Dục, trong đầu Tống Hương Ngưng cảm thấy vô cùng áy náy, nhưng vẫn tiếp tục nói:
- Owen Dục, anh cảm thấy anh có thể không tranh cãi với Tiểu Xuyên sao? Tiểu Xuyên không thích anh, bất luận như thế nào bé cũng không thích anh! Trong lòng bé, bé chỉ nghĩ đến ba, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-mi-mau-ve-nha-thoi/3289631/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.