- Cái . . . . . cái . . . . . . . cái gì? Tiêu Hàn con đừng nên nói lung tung? – Mẹ Tiêu cho là anh còn yêu Tống Hương Ngưng, mới nói như vậy – Con phải nhớ, ban đầu là do cô ấy có người đàn ông khác, không phải là con nói ra sao, chẳng có gì oan uổng ở đây cả.
Bà đều rất hi vọng điều Tiêu Hàn nói là thật, thế nhưng năm đó chính Tống Hương Ngưng đã thừa nhận, cũng không có ai vu oan cô, đây mới là đều làm cho bà lo lắng nhất.
- Không phải vậy! - Tiêu Hàn hét lớn - Ban đầu là con ép cô ấy ly hôn, cho nên con và cô ấy mới hợp sức nói dối. Cô ấy không có người đàn ông nào bên ngoài cả.
- Cái gì? – trái tim mẹ Tiêu bị lời nói kia làm cho chấn động, bà vội vàng đi tới trước mặt Tiêu Hàn, lắc vai anh hỏi lớn – con nhanh giải thích mọi chuyện cho mẹ đi, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?
Tiêu Hàn mặc cho mẹ Tiêu lắc mình, đợi đến khi mẹ Tiêu bình tỉnh hơn, mệt mỏi ngồi xuống bàn, anh mới nhẹ nhàng nói - Mẹ, trước tiên mẹ nên bình tĩnh lại, kế tiếp dù bị chuyện gì con mong mẹ cũng đừng chân động quá.
Anh thấy cần phải nói một vòng cho mẹ Tiêu chuẩn bị tâm lý.
Ý thức được chuyện kế tiếp Tiêu Hàn nói sẽ rất nghiêm trọng, mẹ Tiêu sửng sốt một chút, một lát sau, bà mới nhìn thẳng vào Tiêu Hàn lên tiếng:
- Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-mi-mau-ve-nha-thoi/3289624/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.