Đã làm xong công việc, thời điểm chuẩn bị ra về, Thường Tiểu Nguyệt theo thường lệ đi vào phòng làm việc của Tổng Giám đốc.
- Tiêu Hàn, chờ một chút chúng ta cùng nhau về nhà sao? - Cô hỏi khi Tiêu Hàn đang xem tài liệu.
Tiêu Hàn cũng không ngẩn đầu lên, nhàn nhạt trả lời
- Không, cô về nhà trước đi, tôi còn việc phải làm.
Thật ra thì anh không phải có chuyện gì quan trọng, chỉ là không muốn cùng cô về nhà. Hiện tại anh có chút hối hận ban đầu tại sao cứ như vậy cùng cô kết hôn, làm cho chính mình lại chẳng có tự do gì cả, ngày ngày làm việc cũng gặp nhau, về nhà còn phải ở cùng cô, hơn nữa còn bị mẹ không ngừng càu nhàu, làm hại anh muốn về nhà cũng không được, muốn bên cạnh Tiểu Xuyên cũng không được.
Giống như biết chắc đáp án của Tiêu Hàn, Thường Tiểu Nguyệt không có quá nhiều cảm xúc, cô chỉ là nhàn nhạt trả lời
- Dạ, vậy buổi tối anh về nhà sớm nhé!, em về trước đây.
Tiêu Hàn không nói gì, giống như là không có nghe được câu trả lời của cô, tiếp tục xem tài liệu.
Thường Tiểu Nguyệt mang theo một thân mệt mỏi về đến nhà, lập tức liền nằm trên ghế sa lon, nhắm mắt lại, tính toán trước nên nghỉ ngơi một chút.
Nhưng còn không được bao lâu, cô có cảm giác bắp đùi đang có ai đó cật lực lắc, vì vậy có chút không kiên nhẫn mà mở mắt ra
- Là ai vậy? – Tiểu Nguyệt hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-mi-mau-ve-nha-thoi/3289614/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.