Kéo hành lý, Tống Hương Ngưng mang theo một thân mệt mỏi, Owen Dục đi theo sau, cùng đi xuống máy bay bắt đầu một cuộc sống mới ở Paris.
Owen Dục là muốn cùng đi theo, anh nói vì Tống Hương Ngưng chưa quen cuộc sống ở bên nước Pháp, anh ở đó có thể chăm sóc cô; hơn nữa, khi anh biết tin tức Tống Hương Ngưng cùng Tiêu Hàn đã ly hôn, anh lại lần nữa dấy lên nhiệt tình muốn theo đuổi Tống Hương Ngưng.
Biết mình không có cách nào đuổi được anh, cũng nghĩ đến việc tất cả các chi phí của mình ở nước Pháp đều là do Owen Dục chi trả, Tống Hương Ngưng cũng không tiện nói gì, chỉ để mặc cho anh đi theo.
Bởi vì Tống Hương Ngưng muốn học chương trình ba năm, nên cô liền buông tha ý định ở khách sạn xa xỉ, mà trực tiếp thuê phòng trọ. Mặc dù tiền thuê phòng không cần cô đóng, nhưng cô không muốn thuê một căn biệt thự to lớn, mà chỉ mướn một căn phòng nhỏ, vừa đơn giản, vừa có thể chứa đủ cô và Owen Dục.
Nhưng dường như Owen Dục đối với việc chọn phòng của Tống Hương Ngưng không hài lòng cho lắm.
- Hương Ngưng à, tại sao em phải chọn phòng nhỏ như vậy? Anh cũng không phải là không có tiền, chúng ta hoàn toàn có thể ở một chỗ khá hơn.
Tống Hương Ngưng không phải là không biết ý tứ của Owen Dục, cũng không phải là không có nghĩ đến Owen Dục sẽ có phản ứng này. Nên cô cười đối với Owen Dục nói:
- Tổng giám đốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-mi-mau-ve-nha-thoi/3289603/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.