Ngày vẫn bình thản trôi như cũ. Khi sắp đến ngày sinh, Tống Hương Ngưng trên căn bản không có cách nào rời khỏi gia đình họ Tiêu, an tâm ở nhà dưỡng thai; nhưng Tiêu Hàn vẫn như cũ rất ít về nhà, thỉnh thoảng còn cùng một vài cô gái truyền ra một chút xì-căng-đan, những thứ này cũng bị mẹ Tiêu rất cẩn thận mà che giấu, không để cho Tống Hương Ngưng biết.
Một ngày, sáng sớm, Tống Hương Ngưng đã cảm thấy bụng có chút không thoải mái, liền định đi toilet một chuyến. Nhưng lúc cô vừa đi ra, vẻ mặt liền có chút khẩn trương.
- Hương Ngưng à, con sao thế? – Mẹ Tiêu thấy dáng vẻ khẩn trương của cô, không khỏi quan tâm hỏi.
- Mẹ, con. . . . . . con hình như muốn sinh! - Tống Hương Ngưng càng ngày càng khẩn trương - Thấy nước ối.
Mẹ Tiêu vừa nghe đến Tống Hương Ngưng nói “Muốn sinh”, lập tức gọi tài xế tới, đỡ cô lên xe bệnh viện. Trên xe vẫn không ngừng an ủi cô
- Hương Ngưng à, con không cần phải khẩn trương, chúng ta bây giờ lập tức đi ngay bệnh viện, chờ sinh xong đứa bé, con sẽ không còn đau nữa.
Tống Hương Ngưng nghe lời nói của mẹ Tiêu, yên tâm bước lên xe. Một lát sau, cô tựa như nhớ tới cái gì, nhỏ giọng hỏi mẹ Tiêu:
- Mẹ, Tiêu Hàn anh ấy. . . . . . có biết không?
Lúc này mẹ Tiêu mới nhớ tới Tiêu Hàn, vội vàng nói:
- Con không nhắc, mẹ cũng quên, hiện tại mẹ sẽ lập tức thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-mi-mau-ve-nha-thoi/3289597/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.