Sau cưới, Tiêu Hàn vốn muốn cùng Tống Hương Ngưng ra sống riêng, nhưng mẹ Tiêu lại muốn ở cùng Tống Hương Ngưng, nói gì thì nói, Tống Hương Ngưng hiện đang mang thai, phải được chăm sóc thật tốt. Tiêu Hàn không ép buộc cô, không thể làm gì khác hơn là đồng ý với mẹ Tiêu.
Mặc dù là Tiêu Hàn và Tống Hương Ngưng ở cùng nhau, nhưng là căn bản không liên quan tới nhau; sống vài ngày, Mẹ Tiêu nhìn qua liền thấy không thuận mắt, nhưng Tiêu Hàn mỗi lần đều lấy công việc bận rộn để từ chối, mẹ Tiêu không bỏ qua cũng chẳng làm được gì.
Ngược lại Tống Hương Ngưng, cô không có cảm thấy đó là việc lớn lao, dù sao ở đây sinh xong đứa bé thì hai người liền ly hôn, bây giờ đừng nên có quá nhiều tiếp xúc sẽ tốt hơn. Nhưng đối phương dù sao cũng là chồng của mình, bị lạnh nhạt lâu như vậy, trong lòng nhiều hay ít đều có một chút vướng mắc.
- Hương Ngưng à, mẹ thật xin lỗi con! Con đang mang đứa cháu của họ Tiêu chúng ta, lại còn bị Tiêu Hàn lạnh nhạt bỏ rơi như vậy. - Đối với Tống Hương Ngưng, mẹ Tiêu vẫn cảm thấy rất áy náy. - Chờ tối nay Tiêu Hàn trở lại, mẹ nhất định bảo nói phải đối xử tốt với con.
- Mẹ, không có gì đâu ạ, con không có chuyện gì. - Tống Hương Ngưng cười an ủi mẹ Tiêu – Anh ấy bận rộn công việc, anh không phải đã nói rồi sao? Chúng ta không nên quấy rầy anh ấy. Con không có chuyện gì, thật không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-mi-mau-ve-nha-thoi/3289594/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.