Trân Lam chớp chớp mắt nhìn Thiên Điệp, ôn nhu nói:
- “Tên ta ở hiện đại tên là Asagi Jujitaka”
- “Jujitaka? Đại gia tộc lớn nhất của Nhật Bản?” Thiên Điệp há hốc miệng kinh ngạc nhìn Trân Lam, dường như muốn xác thực xem có phải mình nghe nhầm hay không.
- “Ừ. Vậy còn ngươi?”
- “Ta tên Liễu Thanh Điệp” – Thiên Điệp cười dịu dàng.
- “Oh~ hóa ra thiên kim tiểu thư tập đoàn Liễu Thanh.” – Trân Lam hai mi khẽ chớp cười cười nói, không ngờ cả hai đứa đều có vai vế lớn như vậy.
- “Haha, xem ra chúng ta là có duyên với nhau rồi, ngươi làm thế nào mà xuyên?” – Thiên Điệp thanh âm trong trẻo hỏi.
- “Mở cánh cổng thời gian. Vậy còn ngươi?”
- “Ái nha, ta cũng giống như ngươi, xuyên đến đây bằng cánh cổng thời gian”
Cả hai nhìn nhau chớp chớp mắt, một hồi lâu, hai người bọn họ ôm bụng cười.
- “Đúng là có duyên mà.” Thiên Điệp cười nói.
- “Ân. Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?”
- “Ta năm nay trong 17, còn ngươi?”
- “Ta 17,5 tuổi. Ai nha… ngươi phải gọi ta một tiếng tỷ tỷ đấy!” Trân Lam đưa tay lên miệng cười duyên.
- “Hỳ. Tỷ tỷ, muội muội hôm nay kính tỷ một ly, cảm tạ người hôm nay đã ra tay tương trợ.”
- “Hảo. Ly rượu này của muội, tỷ tỷ xin nhận, mừng cho những người đồng đạo gặp nhau.”
Cả hai cùng nâng ly uống sạch một ngụm rồi nhìn nhau, ánh mắt toát lên vẻ vui vẻ nhẹ nhàng.
- “Công chúa…” – Tình Nhi lên tiếng muốn ngăn cản. Cơ bản là công chúa nhà nàng mới gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-manh-vuong-phi-pk-yeu-nghiet-vuong-gia/106190/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.