Chương trước
Chương sau
Trong hai gia tộc thì Sở Hóa Long và Diệp Khai tu luyện đạo cảnh xuất chúng nhất, trong long biến cảnh đã luyện đạo cảnh luyện đến đại thành, có thể nói là ngàn năm không gặp võ đạo thiên tài.
Tiếc rằng mấy năm trước Diệp Khai đã mất tích, Phong Liệt chuyển mục tiêu vào Sở Hóa Long, hôm nay cuối cùng được như nguyện.
Lát sau Phong Liệt triệt để chuyển dời phá diệt chi đạo của Sở Hóa Long lên người mình, chậm rãi mở mắt ra, lóe tia vui mừng.
- Không tệ, không uổng là danh chấn viễn cổ phá diệt chi đạo, chắc đủ phát huy ra *Phụt phập* mạnh nhất của Huyền Thiên.
- Chỉ tiếc cảnh giới của Sở Hóa Long thấp quá, chưa lĩnh ngộ ra phá diệt pháp tắc, nhưng không sao, may là còn lại một chút công đức thần huy...
Phong Liệt trầm ngâm một chốc rồi đem phần nhỏ công đức thần huy còn lại dùng để thôi diễn phá diệt pháp tắc, dần dần diễn hóa phá diệt chi đạo đến cảnh giới càng cao sâu hơn.
*Ầm! Ầm! Ầm!*
Bỗng một tiếng gàm rú kinh thiên động địa từ chân trời xa xôi truyền đến khiến Phong Liệt chú ý.
Phong Liệt tâm ý động, Hồn Vũ tôn giả cường đại nhanh chóng ké dài, rất nhanh hình ảnh trăm vạn dặm diễn ra đại chiến kịch liệt chiếu vào đầu hắn.
Trong trời đêm tối đen một người đàn ông khuôn mặt tuấn tú lạnh băng cực kỳ giống Phong Liệt yên lặng đứng.
Xung quanh y từng tòa núi tuyết ầm ầm sụp đổ, gió lốc gào thét không ngừng, vô tận thiên tai tàn phá trong thiên địa, xé rách không gian, cảnh tượng tận thế.
Y giống như một ma thần cói thế cho người ta mang đến vô tận tuyệt vọng cùng tử vong.
Kiếp.
Một viễn cỏ ác ma khiến thế nhân nghe tiếng sợ vỡ mật, một kẻ chấm dứt căn nguyên thế giới kỷ nguyên.
Sứ mệnh của y chính là hủy diệt tất cả sinh linh trong thế giới, khai sáng từng kỷ nguyên mới.
Bây giờ cách Kiếp vạn dặm, một thiếu niên áo đen đầy tà khí đang triển khai tốc độ cực hạn nhanh chóng né trái tránh phải trong vô tận thiên tai, như là một chiếc thuyền con lênh đênh giữa biển khơi, tùy thời bị hủy diệt, thoạt nhìn rất chật vật.
Thiếu niên này khí thế cực kỳ mạnh mẽ, quanh người lượn lờ huyền ảo pháp tắc chi văn, khiến không gian loạn lưu xung quanh không dám đến gần.
- Con rối chết tiệt nhà ngươi, đợi bổn hoàng chưởng khống thiên đạo chi quan, nhất định sẽ nghiền ngươi thành tro!
U Trác vừa mau chóng tránh né thiên tai vừa tức giận rống lên, khuôn mặt âm tà hơi tái nhợt.
*Ầm! Ầm! Ầm!*
Đáp lại gã là một ngọn núi tuyết sụp đổ đè nát không gian vạn dặm, uy thế đủ dễ dàng tiêu diệt cường giả địa nguyên cảnh, thậm chí cường giả thiên nguyên cảnh gặp phải cũng sẽ trầy da tróc vảy.
U Trác mặt âm trầm, người bỗng chớp lóe, đúng lúc tránh đi uy thế của núi tuyết.
*Vèo!*
Phía trước bỗng có bão tố hủy diệt ập đến, như là hàng ức đao nhẫn sắc bén cắt khung trời tan tác, phong kín tất cả đường đi của U Trác.
- Chết tiệt, không thể cứ như vậy hoài, nếu không thì sớm muộn gì sẽ chết tại đây!
U Trác căm giận chửi rủa một câu, mắt thấy không cách nào tránh né, tay trái vung lên *Ong!* một tiếng, ánh bạc tạc nổ trong tay gã.
Phút chốc trước mặt gã có một tấm chắn cổ xưa, dày nặng màu bạc, lấp lánh ánh bạc chiếu rọi trời đêm.
Trung phẩm thần khí thánh lân thuẫn, chính là thần khí mà long tộc truyền thừa từ hoang cỏ, tương truyền do hoang cổ tổ long rút ra một nghịch lân luyện chế mà thành, phòng ngự vô song.
*Ầm!*
Bão tố mạnh đánh vào thuẫn bạc, thánh lân thuẫn không tổn hao gì, nhưng U Trác lại bị đẩy vào sâu trong thiên tai khiến gã kinh sợ và tức giận cực kỳ nhưng đành chịu, tiếp nhận oanh tạc liên miên.
......
Ngoài trăm vạn dặm, Phong Liệt lạnh lùng nhìn Kiếp và U Trác giao phong, mắt chớp lóe.
Hắn thấy rõ ràng U Trác hậu kỳ thiên nguyên cảnh ở trước mặt Kiếp không có sức đánh lại, chỉ đành nương dựa vào thần khí tấm thuẫn chống đỡ, phòng ngự đủ, nhưng công kích thì kém nhiều lắm. Nếu không ngoài ý muốn, U Trác thất bại là chuyện sớm hay muộn.
Đương nhiên hai người ai thắng ai thua chẳng liên quan gì Phong Liệt, hắn để ý chuyện khác.
Khoảng thời gian này tới nay, Phong Liệt cực kỳ muốn biết sự thật trong quan tài đá, lúc này Kiếp rời khỏi đế lăng, có thể nói là thời cơ cực tốt đi vào đó.
Đặc biệt là bây giờ hắn tự nhận có đủ thực lực nên không muốn kéo dài thời gian nữa.
Quyết định xong Phong Liệt bỗng biến mất, xuyên qua không gian ngàn vạn dặm xuất hiện giáp ranh đông bộ Ma Long sơn mạch.
Mới xuất hiện lòng Phong Liệt trầm xuống, cảm giác áp lực đè nặng trái tim.
Phía trước đập vào mắt là từng đợt bão tố đen tràn ngập sự nguy hiểm. Phong Liệt không dám khinh thường, nhanh chóng thúc đẩy uy lực thần khí ngăn cách gió lạnh thấu xương.
*Vèo vèo vèo vèo!*
Từng bão tố cuồng bạo điên cuồng tàn phá trên không trung, lan hướng bốn phương tám hướng.
Những bão tố này tàn phá Ma Long sơn mạch ngày trước liên miên vô tận giờ thành sa mạc, tất cả đá núi cỏ cây đều không thấy đâu, thành cát bụi hết.
Phong Liệt thầm giật mình, hắn thậm chí nghi ngờ nếu để cho những bão tố quái dị đến gần thì ngay cả thiên nguyên cảnh pháp tắc chi thân của hắn cũng khó mà ngăn cản.
Những hắn có chí tôn thần khí hộ thể, những gió lạnh có cường đại đến đâu cũng không thể đột phá phòng ngự của thần khí.
Phong Liệt tập trung nhìn ra xa, rất nhanh phát hiện nguồn ngọn gió.
Chính giữa sa mạc trống trải đang cắm một quan tài đá cao ngàn trượng, rộng trăm trượng lóng lánh, trên quảng trường quanh quan tài đá từng cây cột điêu khắc sinh linh khác nhau yên lặng đứng. xem tại TruyenFull.vn
Quan tài đá, cột ngọc, luân hồi chi môn, vãng sinh kính.
Cảnh tượng này Phong Liệt không xa lạ nhưng lần hắn gặp ở vô quang bí cảnh tầng thứ hai tại Ma Long giáo, mà hiện giờ, mọi thứ hoàn toàn lộ ra trong thiên địa.
Nắp quan tài đá đã giở ra một góc, từng đợt gió lạnh đen đặc không ngừng tràn ra ngoài thổi bốn phương tám hướng.
Khiến Phong Liệt cảnh giác là trong quan tài đá ẩn giấu khí thế cường đại, hùng hồn, nguy hiểm bao phủ thiên địa.
Khí thế tà ác, trầm trọng, tang thương, hình như còn kèm theo tia thần thánh, cực kỳ quỷ dị.
Nhưng không thể phủ nhận, khí thế này cực kỳ cường đại, dù cách mười vạn dặm vẫn khiến Phong Liệt nghẹt thở, không nổi lên chút ý chống lại.
- Khí thế thật cường đại, mạnh hơn Tu La đại đế gấp trăm lần, hắn là Tu La đại đế ư? Nhưng ta nhớ rõ thiên đạo chi quan không thể bỏ vào sinh mệnh, rốt cuộc là sao đây?
- Đáng tiếc linh hồn kiếp trước của ta không hoàn chỉnh, mất rất nhiều ký ức quan trọng.
Phong Liệt nhíu mày, thầm thúc đẩy uy lực Huyền Thiên chống đỡ uy nhiếp cường đại phía trước.
Mặc dù hắn không thể khẳng định trong quan tài rốt cuộc có loại tồn tại cường đại nào nhưng trực giác hơi thở khá quen thuộc, hình như gặp qua ở đâu rồi.
Phong Liệt nhìn quan tài đá đằng trước, lòng giật mình cũng hơi cảm thán.
Không chút nghi ngờ, tồn tại cường đại trong quan tài đá chắc là "Thiên' trong căn nguyên thế giới này. Y là sống chết của chúng sinh trong thiên địa, ngay cả đám cửu đại đỉnh cường giả Nhân Hoàng, Long Chủ, Nam Ly Vân đều cực kỳ sợ hãi y, vì giữ mạng không thể không trốn ra ngoài trời.
Bây giờ bày ra trước mặt Phong Liệt chỉ có hai con đường để đi.
Một là làm thịt tên trong quan tài, hoặc là cúi đầu xưng thần, dường như không có con đường thứ ba để đi.
Phong Liệt mắt chợt lóe, lòng thầm suy tư.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.