Chương trước
Chương sau
Dưới một chưởng của cường giả hoàng cảnh Hoàng Trần, cương khí thuẫn chớp mắt bị tạc tan tác.
Ngay sau đó Cửu Ly phân thân bị túng một chưởng, liền bị đánh bay ra tới mấy trăm dặm, thể linh hồn có dấu hiệu tán loạn.
- Lão già chết tiệt, bây giờ lão tử không rảnh dông dài với ngươi, mối thù một chưởng ngày sau sẽ báo!
Cửu Ly phân thân khuôn mặt vặn vẹo, ánh mắt vô cùng oán độc. Bây giờ hắn là mãnh thú đỉnh thất cấp, tương đương với đỉnh cường giả hư hoàng cảnh trong võ giả, tất nhiên không phỉ là đói thủ của Hoàng Trần rồi.
- Hừ, không cần sau này, hôm nay bổn tọa sẽ đưa ngươi về chầu trời.
Hoàng Trần hừ lạnh một tiếng, hai tay ngưng kết ra một ấn quyết huyền ảo đẩy hướng Cửu Ly phân thân.
- Hoàng cực hóa long ấn!!!
- Grao!
Một tiếng rồng ngâm cao vút vang vọng trong thiên địa, theo đó ảo ảnh kim long dài ngàn dặm xuất hiện trên không trung đè ép hướng Cửu Ly phân thân.
Cửu Ly phân thân biến sắc, cũng không dám đón đỡ, trước khi long ảnh đến thì thân hình *bùm* một tiếng biến thành ngàn vạn hồn ảnh bắn tứ phía.
*Ầm!*
Long ảnh vàng bay qua đè nát vô số hồn ảnh Cửu Ly phân thân thành mảnh vụn.
Nhưng những hồn ảnh này chỉ là ảo ảnh, bản thể Cửu Ly phân thân đã chạy trốn ra vạn dặm rồi.
- Tiểu súc sinh đáng giận, chút tài mọn mà cũng mơ chạy khỏi lòng bàn tay của bổn tọa, đúng là trò cười!
Hoàng Trần biểu tình tức nhận, lắc người lại kéo gần khoảng cách với Cửu Ly phân thân.
Cùng lúc đó, người lão dâng lên màn sáng vàng lan tràn bốn phương tám hướng.
Hoàng vực.
Ánh sáng vàng đi qua đâu là tất cả trong trời đất biến thành bột phấn. Trong hoàng vực bài xích hết thảy pháp tắc, trừ bản thân cường giả hoàng cảnh có căn nguyên pháp tắc, không cho phép bất cứ vật nào khác tồn tại.
Cửu Ly phân thân nhìn lại, giật nảy mình. Hoàng vực vắt ngang giữa hư hoàng và long hoàng, một vực sâu không thể vượt qua. Phong Liệt biết rõ Cửu Ly phân thân của mình ở trong hoàng vực của đối phương không có chút sức phản kháng.
- Lão già chết tiệt!
Mắt thấy chính mình sắp sửa bị hoàng vực nuốt, Cửu Ly phân thân biểu tình dứt khoát, khẽ quát:
- Hóa thân tiềm kiếp!
*Phụt!*
Thể linh hồn của hắn tạc thành khói xám, ngay sau đó bị màn sáng vàng nuốt hết.
*Vèo!*
Màn sáng vàng bao phủ vạn dặm, trong đó tất cả núi non sông nước đều biến thành bột phấn, phạm vi vạn dặm thành thế giới tràn ngập kim chúc tính căn nguyên pháp tắc, uy thế cực kỳ kinh người.
Nhưng Hoàng Trần không thấy đắc ý gì cả, lão thu lại hoàng vực, ánh mắt lạnh lùng nhìn hướng Ma Long giáo, sắc mặt cực kỳ âm trầm.
Lúc này Lâm Tĩnh ở sau lưng chạy đến, sốt ruột hỏi:
- Hoàng Trần lão quỷ, tinh hồn của tiểu tử kia còn không? Ngươi tuyệt đối đừng nói ta là hắn đã hình thần đều diệt nhé!
Hoàng Trần bực dọc nói:
- Hừ, để hắn chạy thoát.
Lâm Tĩnh trợn to mắt, vẻ mặt khó tin nói:
- Cái gì? Không phải chứ, một tiểu tử hư hoàng cảnh mà có thể thoát khỏi hoàng vực của ngươi ư?
Hoàng Trần trầm giọng nói:
- Hừ, tin hay không tùy ngươi, bây giờ hắn đã tiến vào địa bàn Ma Long giáo.
Lâm Tĩnh con mắt xoay tròn định mỉa mai vài câu nhưng thấy sắc mặt Hoàng Trần khó coi thì nuốt ngược lại.
Lâm Tĩnh hỏi:
- Tiểu tử đó trốn vào Ma Long giáo? Hắc, chúng ta còn chờ gì nữa? Trực tiếp đi vào bắt người thôi.
Hoàng Trần nhíu mày nói:
- Chờ đã, bây giờ Ma Long giáo khác với trước rồi, Nhân Hoàng và hạo thiên thập vệ đều đã trở về, Ma Long giáo rốt cuộc là địa bàn của Long Nhược, chúng ta không nên tùy tiện vào, cứ chờ đi.
Bàn bạc một lúc, hai bóng người dần biến nhạt rồi tan biến trong không trung.
.....
Ma Long giáo, Ám Võ Phong.
Hiện giờ Ám Võ Phong đã đổi hướng gió nhưng tất cả sắp đặt không khác gì mười mấy năm trước.
Trên đỉnh núi, một gian phòng cỏ tranh đơn sơ một mình đứng sừng sững, dường như gió thổi qua là sẽ ngã ngay nhưnhg hình như không thể phá vỡ, mặc gió táp mưa sa bao năm vẫn không hề biến đổi.
Trước cửa phòng nhỏ, một bóng người mơ hồ bao bọc trong khói đen bỗng nhiên xuất hiện, rồi khói đen tán đi hiện ra Cửu Ly phân thân.
Nhưng lúc này hơi thở của Cửu Ly phân thân cực kỳ yếu ớt, độ mạnh linh hồn chỉ hơn võ giả thần thông cảnh một chút, lúc trước bí thuật chạy trốn tiêu hao chín phần hồn lực của hắn. Tổn thất to lớn như vậy khiến hắn ghi thù Hoàng gia.
Bây giờ Cửu Ly phân thân nhìn gian nhà tranh trước mặt, lòng cảm thán.
Lần đầu tiên hắn thấy gian nhà tranh này đã trực giác nó bất phàm, nhưng không nhìn ra căn nguyên.
Mà hôm nay hắn dựa vào tu vi hư hoàng cảnh đã có thể rõ ràng cảm nhận dưới biểu tượng phòng nhỏ che giấu sát khí ngập trời, rõ ràng là cấm chế uy lực to lớn.
Do dự một chút rồi Cửu Ly phân thân dứt khoát đẩy ra cửa gỗ, đi vào phòng nhỏ.
Trong phòng nhỏ có hoàn cảnh khác, là không gian dài trăm trượng, rộng hơn năm trượng, trống trải, chính giữa không gian có một truyền tống trận.
Cửu Ly phân thân hơi đánh giá cảnh tượng trong không gian xong định bước lên truyền tống trận.
Bỗng nhiên một thanh âm hùng hồn vang vọng trong không gian:
- Đứng lại!
Cửu Ly phân thân khựng lại, nhướng mày, tiếp theo chắp tay nói:
- Tại hạ là Phong Liệt, đệ tử ám võ viện, có việc cần vào bí cảnh, xin các hạ giúp đỡ cho.
Im lặng một lát sau thanh âm lại vang lên:
- Ngươi không thể đi vào!
Cửu Ly phân thân mặt lạnh, hỏi lại:
- Tại sao?
- Ai đều có thể đi vào nhưng riêng ngươi không được, tất nhiên muốn vào thì tùy, để lại Thiên Long Giới.
- A?
Cửu Ly phân thân lòng máy động, lờ mờ hiểu ra.
Vô quang bí cảnh tương thông với cổ giới, mà cổ giới hiện tại bị thần tộc thống trị, người này lo lắng Thiên Long Giới rơi vào tay dị tộc.
"Vậy phải làm sao đây? Nhất định phải vào bí cảnh, Thiên Long Giới cũng không có khả năng giao cho ai khác."
Cửu Ly phân thân mắt chợt lóe, nhìn hướng truyền tống trận.
"Thật sự không được thì chỉ đành cứng rắn xông."
Nhưng lúc này bỗng một giọng già nua khác vang lên trong phòng:
- Lão thất, cho hắn vào.
Thanh âm ban đầu phản bác:
- Không được, Thiên Long Giới liên quan rất lớn, không thể xảy ra sơ sót.
- Đây là ý của thánh tổ.
- ...được rồi.
Phong Liệt nghe hai người đối thoại mà lòng buồn bực.
"Thánh tổ? Lão thất? Chẳng lẽ là thượng cổ lão yêu nghiệt trong Ma Long giáo?"
Hắn vốn tưởng mình rất hiểu Ma Long giáo rồi nhưng giờ đột nhiên phát hiện hình như có vì thứ mình không biết.
Nhưng lúc này hắn không rảnh nghiên cứu, tạm đè nén câu hỏi dưới đáy lòng, nhảy người vào truyền tống trận lóe ánh sáng tím, biến mất.
....... nguồn TruyenFull.vn
Vô quang bí cảnh nhất tầng, thiên địa một mảnh tối đen, trong không khí tràn ngập mùi mốc meo đậm đặc. Phong Liệt không tâm tình ở lại lâu trong tầng một, lắc mình đi tới truyền tống trận, bước lên tầng hai.
Ngay khi Cửu Ly phân thân mới xuất hiện ở nhị tầng bí cảnh liền thấy đau dữ dội, là linh hồn đau đớn.
Trong không khí tràn ngập khí thể ăn mòn chuyên môn hướng về linh hồn, khiến Cửu Ly phân thân thể linh hồn cực kỳ khó chịu.
Nhưng Cửu Ly phân thân làm vẻ mặt mừng như điên, lý do hắn vạn dặm xa xôi đến đây chính vì những hơi thở hồn sát này.
Vô quang bí cảnh nhị tầng như là trời đêm không trăng vậy, đưa tay không thấy được năm ngón, trong thiên địa trừ nồng đậm nguyên khí ra nhiều nhất chính là hồn sát khí, càng tới gần sâu trong thì hồn sát khí càng đậm đặc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.