Chương trước
Chương sau
- Đại hắc, ngươi xác định trong sa mạc này có tồn tại vật gì cao hơn tầng thứ bảy không?
Phong Liệt ánh mắt quét một vòng bãi cát vàng phía trước, có chút hoài nghi.
- Chủ nhân, ngài yên tâm. Đại Hắc ta làm việc là tuyệt đối tin cậy. Ta lăn lộn tại đây trong phạm vi ba mươi dặm hơn hai nghìn năm rồi, quả thực quen thuộc vô cùng. Khu vực này tổng cộng tồn tại ba tôn tầng thứ bảy. Một con độc giao ngu xuẩn, một chiến hồn đần độn và một thi vương ngu dại.
Nhưng chúng chưa bao giờ đặt chân vào cái sa mạc này. Bởi vì sa mạc nguyên khí mỏng manh, thập phần hoang vu, ngay cả hung thú cấp thấp cũng đều không muốn tới đây.
Con Ma Lang tầng thứ năm mà Phong Liệt đang ngồi lên, âm điệu lanh lảnh, ngạo nghễ nói.
Con Ma Lang Đại Hắc này là Phong Liệt cố ý thu phục, được dùng để tìm hiểu hoàn cảnh. Dù sao hắn ở chỗ sâu trong Thiên Long vực có thể nói là hoàn toàn không biết gì. Nếu xâm nhập vào lãnh đạo của một số cường giả, vậy thì cũng rất phiền toái.
Con Ma Lang này cũng được xem là địa đầu xà, đối với hoàn cảnh tương đối quen thuộc. Phong Liệt đặt cho nó một cái tên là Đại Hắc.
Mười ngày qua, Phong Liệt đã xâm nhập được hơn hai trăm vạn dặm, nhiều lần dựa vào thuấn di thần thông từ chỗ hung thú tầng thứ bảy tìm được đường sống, có thể nói là cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng điều làm cho hắn vui mừng chính là, hắn rốt cuộc xem như thoát khỏi sự truy đuổi của Thiếu chủ Nam ly giới. Đã bảy ngày rồi không còn thấy bóng người của Nam Ly giới.
Nghe xong Ma Lang Đại Hắc nói, Phong Liệt khẽ gật đầu. Hắn hôm nay thầm nghĩ muốn tìm một chỗ không người quấy rầy, bình yên vượt qua Long biến chi kiếp. Về phần nguyên khí ngoại giới nhiều ít cũng không thèm để ý. Bởi vì trong không gian Long ngục của hắn có đầy đủ nguyên khí để cho mình đột phá.
Sa mạc này ước chừng bảy tám vạn dặm. Phong Liệt ở trong lưng Ma Lang tỉ mỉ dò xét một lần chung quanh, hoàn toàn không có phát hiện sinh linh cường đại nào. Chẳng những là hung thú tầng thứ bảy mà ngay cả lục giai cũng không có. Chỉ có mấy con hoàng xà, thằn lằn đất tầng thứ tư, thứ năm không ra hồn, bị Phong Liệt tiện tay xử lý.
- Đại Hắc, ngươi giữ vững vị trí phía đông, không được cho bất luận một sinh linh nào tiến vào trong sa mạc. Nếu có sinh vật nào cao hơn tầng thứ sáu thâm nhập vào thì sớm báo cho ta biết.
- Chủ nhân yên tâm, Đại Hắc ta làm việc tuyệt đối đáng tin. xem tại TruyenFull.vn
Mắt thấy sắc trời dần dần tối xuống, Phong Liệt phân phó cho Ma Lang một câu, cũng lười nghe con này dài dòng, nên phi thân lao đi hướng về trung tâm sa mạc.
Nói như vậy, Long biến chi kiếp tạo thành Thiên địa dị tượng có thể trong phạm vi ngàn dặm làm cho thiên địa nguyên khí phát sinh biến hóa kịch liệt. Sa mạc phạm vi bảy tám dặm cũng là đầy đủ.
Nhưng, vì không muốn sơ hở, Phong Liệt đem tiểu ma nữ và phân thân của Tịch Diệt phóng ra ngoài, rồi để cho hai người giữ vững mỗi người một phương vị.
Tiểu ma nữ biết Phong Liệt muốn độ kiếp, nên vừa cao hứng cho Phong Liệt, đồng thời trên gương mặt nhỏ nhắn cũng ngưng trọng vô cùng, thập phần nghe lời hướng về biên giới sa mạc bay tới.
Sau khi bố trí một phen, Phong Liệt chọn một đồi cát nhỏ cao trăm trượng, khoanh chân ngồi xuống, chậm rãi nhắm hai mắt lại, thời gian dần trôi qua đem tinh thần điều chỉnh tới trạng thái tốt nhất.
Cách sa mạc khoảng hai trăm vạn dặm, một con long hoàng chín đầu kéo chiến xa chạy ù ù trên bầu trời. Mấy ngàn cao thủ mặc cẩm phục khí tức Long Biến Cảnh hậu kỳ đều bảo hộ chung quanh chiến xa, thanh thế to lớn, giống như Thiên Đế đi tuần.
- Thiếu chủ, lão nô đề nghị ngài trước thu lại Thánh hoàng chiến xa. Chiến xa quá lớn, rất dễ dàng gây sự chú ý cho các hung thú cấp cao.
Trong xa, quản gia Nhạc Trăn tận tình khuyên bảo Nam Ly Phong.
- Không sao, bổn thiếu chủ có Phá giới chuy, chỉ cần hơi chút hiển lộ ra khí tức cũng đủ để kinh sợ, làm thối lui không ít những con vật ngu xuẩn không có trí tuệ.
Nam Ly Phong không thèm đếm xỉa, phất tay nói.
- A!
Nhạc Trăn bất đắc sĩ thở dài, trong nội tâm âm thầm cầu nguyện hung thú xung quanh đều là những con vật có trí tuệ ngu xuẩn.
- Cái tên tiểu súc sinh kia có tin tức gì chưa?
Nam Ly Phong đột nhiên trầm giọng hỏi.
- Hồi bẩm công tử, hung thú tầng thứ bảy ở Thiên Long vực quá nhiều, lão nô thật sự không dám sử dụng Thông Linh châu dò xét vùng phụ cận. Nếu không sẽ vô cùng có khả năng trở thành khiêu khích cho những con hung thú cường đại. Đến lúc đó, chúng ta chắc chắn là nửa bước khó đi.
Nhạc Trăn sắc mặt khó xử.
- Ngươi làm vậy là đúng. Vậy phái thêm nhân thủ, ngay tại vùng phụ cận điều tra. Tiểu tử kia chắc hẳn không dám xâm nhập quá xa. Ngàn vạn lần không để cho hắn lọt lưới.
Nam Ly Phong ánh mắt lập lòe, phân phó nói.
- Tuân mệnh!
Nhạc Trăn do dự một chút, lại nói:
- Thiếu chủ, hôm nay Thần Ma hai tộc cùng với Nhân tộc Long Huyết giới cũng đã phái người tiền vào khu vực trung bộ rồi.
- Sao, bọn hắn có thể khống chế thần khí mang vào được sao?
Nam Ly Phong ánh mắt sáng ngời, truy vấn nói.
- Đúng vậy, Kim ngục cùng Hỏa ngục của Long Huyết giới, Ma ngục của Ma tộc, Quyền trượng thần tộc chí tôn đều mang vào được.
- Nhưng, Thiếu chủ cậu thật sự định cướp những món thần khí này sao?
Nhạc Trăn sắc mặt lo lắng nói.
- Không sai, sau khi đoạt được Thiên Long giới, Nam Ly giới chúng ta chắc chắn sẽ xua binh thiên hạ, thống nhất lục giới. Hôm nay mượn cơ hội đoạt đi thì ngày sau cũng có thể làm giảm đi một số lực cản.
Nam Ly Phong ánh mắt nhấp nháy.
- Thiếu chủ quả nhiên là nhìn xa trông rộng. Lão nô bội phục.
Nhạc Trăn tranh thủ nịnh bợ một chút, sau đó cúi đầu đi ra ngoài.
Nhưng, khi bước ra khỏi thùng xe, trong ánh mắt của lão lại hiện lên thần sắc lo lắng.
Kế tiếp, mấy ngàn cao thủ cường giả Long Biến Cảnh hậu kỳ tạo thành một quân đoàn to lớn, trong phạm vi trăm vạn dặm triển khai hình thức tìm kiếm, không buông tha cho bất luận một chỗ khả nghi nào.
Nhưng mà, trong vài ngày ngắn ngủi, quân đoàn khí thế này liền tạo ra một sự đả kích trước nay chưa từng có.
Trong mấy ngày nay, bọn hắn chẳng những không có phát hiện chút tung tích nào của Phong Liệt, ngược lại gần ba trăm tên cường giả đã trở thành mồi ngon cho hung thú.
Ba trăm cường giả Long Biến Cảnh hậu kỳ, tổn thất này không thể không khiến người sợ hãi. Phải biết rằng, mặc dù binh nhiều tướng mạnh, nhưng cường giả ở Nam Ly giới, cường giả Long Biến Cảnh hậu kỳ cũng tuyệt đối không phải là rau cải trắng.
Điều này trực tiếp làm cho trong xe của Nam Ly Phong thỉnh thoảng vang lên tiếng hô phẫn nộ. Tên tiểu tặc Phong Liệt cướp mất Thiên Long giới bị Nam Ly Phong hận đến tận xương tủy.
Đến lúc này, trong nội tâm Nam Ly Phong đã thập phần hối hận. Hối hận vì lúc trước không nghe theo lời Nhạc Trăn sớm bắt lấy Thiên Long giới ở trong tay. Thế cho nên đã đánh mất hai đại cơ hội tốt, chỉ tiếc là hối hận cũng đã muộn.
Hôm nay tổn thất nhiều thuộc hạ như vậy, mặc dù ngày sau có lấy lại được Thiên Long giới, sau khi trở về cũng không tránh được bị giũa một trận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.