Chương trước
Chương sau
- Ta kháo! Không thể nào?
Phong Liệt nhìn một mảnh hắc ám chỉ có phương viên hơn một trượng chung quanh, không khỏi hai mắt trợn tròn, rất là kinh ngạc.
Làm cho Phong Liệt có sự thất vọng đó chính là, ở bên trong tấm màn đen này, hắn không có cảm thấy bất kỳ nơi nào lạ thường, thậm chí so với hắc vụ mà Dạ Mạc Châu thả ra cũng có vẻ không bằng, cũng không thể ngăn cách tầm mắt của Long Vũ Giả, cũng không thể ngăn cản tinh thần lực, chỉ là một mảnh hắc ám không ánh sáng, hắc ám thuần túy.
- Ừm? Hay là do trong Long Ngục không có thiên địa nguyên khí, có lẽ nên đi ra ngoài để thử một chút!
Sauk hi nghĩ ngợi một chút, Phong Liệt tựa hồ đột nhiên nghĩ đến cái gì, thân hình lập tức chui ra khỏi Long Ngục, tiến ra phòng của mình ở bên ngoài.
Giờ phút này, tấm màn đen trên người hắn còn không có tiêu tán, vẫn bao phủ toàn thân.
Kế tiếp, Phong Liệt rất nhanh liền phát hiện một chút thú vị.
Hắn rõ ràng phát hiện, tấm màn đen này bắt đầu cắn nuốt nguyên khí trong thiên địa thật nhanh, mạnh mẽ khuếch trương, chỉ trong nháy mắt, tấm màn đen liền bao phủ toàn bộ gian phòng.
Phong Liệt ánh mắt khe khẽ lóe lên, dần dần trong lòng nhận thấy, hắn nhìn vào một cái ghế ngồi khắc hình rồng ở phía trước, tâm ý vừa động.
"Phốc!"
Một tiếng động nhỏ vang lên.
Cái ghế kia trong nháy mắt hóa thành bột phấn, tuôn rơi trên mặt đất.
- Di? Thì ra là như vậy! Thứ tốt a! Ha ha ha!
Phong Liệt thấy vậy, không khỏi cất tiếng cười to.
Giờ khắc này, hắn rốt cục cảm nhận được diệu dụng của tấm màn đen, dĩ nhiên là có thể đem tất cả nguyên khí tự do trong thiên địa đồng hóa thành Long nguyên lực trong cơ thể mình, chỉ cần mình có ý là có thể thay đổi, dễ dàng điều động nguyên lực trong bóng tối để công kích.
Cái này lại không giống với cường giả Hóa Đan Cảnh mượn thiên địa nguyên khí để ngăn địch, mà là thiết thiết thực thực đem nguyên khí ngoài thân chuyển thành nguyên lực của mình, ở dưới sự bao phủ của tấm màn đen, nếu như người khác mưu toan thu nạp Long nguyên lực này, giống như là tự sát không thể nghi ngờ.
Kế tiếp, chỉ nghe "Phốc phốc phốc" một trận liền vang, lần lượt từng cái ghế ngồi quý báu, giường lớn, bàn bên trong gian phòng đều bị nguyên lực đè xuống, hết thảy hóa thành bột phấn, Phong Liệt đắm chìm ở trong khoái cảm của việc thực lực tăng lên, khiến cho hắn vô cùng vui vẻ.
Chỉ chốc lát sau, động tác của Phong Liệt đột nhiên hơi chậm lại, chân mày hơi nhíu lại:
- Ừm? Một thức Minh Dạ Hàng Lâm này làm sao lại có chút tương tự với Đại Nhật Đông Thăng chi đạo của Kim Sở Ngạn a?
Lúc ấy, Kim Sở Ngạn thi triển Đại Nhật Đông Thăng chi đạo, dưới sự bao phủ của quang huy, hết thảy cũng biến thành bột phấn, tựa hồ cùng Minh Dạ Hàng Lâm của mình có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, chỉ bất quá, một người là quang nguyên lực, một người là ám nguyên lực.
Nghĩ tới điểm này, Phong Liệt không khỏi có chút hao tổn tâm trí, chính mình hôm nay mới vừa vặn lĩnh ngộ ra môn tuyệt học này, mà Kim Sở Ngạn cũng đã ở phía trên Đại Nhật Đông Thăng chi đạo tiến dần từng bước, điều này thật sự có chút không ổn a!
Sau khi trầm ngâm một chutx, Phong Liệt không khỏi cảm thấy buồn cười, đây chẳng qua là hiện tượng bên ngoài mà thôi, về phần tình huống thật như thế nào, còn phải để sau khi động thủ mới có thể kết luận.
- Ừm? Cũng tới lúc xác định một vài Ký Đạo Thần Binh.
Phong Liệt đột nhiên nhớ tới, chính mình hôm nay đã ngộ đạo thành công, nếu là có thể có một thần binh thích hợp hỗ trợ, cũng cực kỳ trọng yếu đối với đại đạo mà mình hiểu được cùng với chiến lực tăng lên.
Cũng giống với Kim Sở Ngạn, Đại Nhật Đông Thăng chi đạo của hắn sở dĩ có uy lực to lớn như thế, cũng không thể bỏ qua tác dụng của chuôi Nhật Quang Thần Kiếm của hắn.
Nếu là Ký Đạo Thần Binh, nhất định phải là bổn mạng thần binh giao tu cùng với tính mạng của bản thân, nói như vậy ngày sau mới có thể từ việc tu vi của chính mình đề cao mà tiến giai, không đến nỗi trở thành vô ích.
Hơn nữa, hôm nay trong tay Phong Liệt còn có một miếng Thiên Binh Thần Phù, nói không chừng một ngày kia có thể đem Ký Đạo Thần Binh đề thăng làm thần khí cũng chưa biết chừng.
Sau một khắc, Phong Liệt tâm ý vừa động, Tỏa Long Thai, Phong Ma Đại Thương, Trấn Long Thiên Bi, Huyễn Nhật Chiến Giáp, Bản Nguyên Thần Đồ từng kiện tuyệt thế thần binh cũng chuyển động hiện ra trước người hắn, trong lúc nhất thời, bên trong gian phòng lóe lên quang thải, khiến cho người khác chói mắt.
Ở Long Huyết Đại Lục, thần binh phía trên huyền bảo được chia làm chí bảo, thánh bảo, Thiên Bảo, mỗi một cấp đều chia làm bốn cấp bậc: hạ, trung, thượng, cực phẩm.
Phong Liệt hôm nay đã xác định, Phong Ma Đại Thương là huyền bảo thất phẩm, Huyễn Nhật Chiến Giáp là chí bảo hạ phẩm, Trấn Long Thiên Bi là chí bảo cực phẩm, Tỏa Long Thai là thánh bảo trung phẩm.
Về phần Bản Nguyên Thần Đồ, Phong Liệt cũng không cách nào xác định phẩm cấp của nó, chẳng qua là mơ hồ cảm thấy, phẩm cấp của thứ này rất có khả năng còn ở trên Tỏa Long Thai. Nguồn tại http://Truyện FULL
Phong Liệt ngưng mắt nhìn mấy thứ thần binh trước mắt, chỉ chốc lát sau, hắn dần dần nhíu mày, bởi vì hắn bất đắc dĩ phát hiện, những thứ thần binh này cũng không quá thích hợp để ký tồn trong đạo cảnh của chính mình.
Chỉ có chất liệu của Trấn Long Thiên Bi coi như tương đối gần sát một chút, nhưng cũng không cách nào làm Phong Liệt hài lòng.
- Xem ra nhất định phải đích thân luyện chế một Ký Đạo Thần Binh, chỉ tiếc Phong Ma Đại Thương đi theo ta nhiều năm như vậy, hôm nay cũng không thể không bỏ qua!
Phong Liệt nhìn Phong Ma Đại Thương, không khỏi thở dài, trong lòng lại có mấy phần không đành lòng.
Sau đó, Phong Liệt biến thành hình người, đi tới phía ngoài.
. . .
Đông Phương Triêu Dương mới lên, trong tiểu viện không khí trong lành, mùi hoa nức mũi, mấy con chim nhỏ xinh đẹp đang bay tới bay lui ở Trân Hoa Linh Mộc, líu ríu hót không ngừng.
Phong Liệt đi ra khỏi lầu các, hít sâu vài hơi không khí trong lành, hướng về phía ánh sáng mặt trời duỗi lưng một cái.
- Ra mắt đại sư huynh!
- Gặp qua đại sư huynh!
Ở bên ngoài tiểu viện, mấy tên đệ tử thủ môn Ám Vũ Viện thấy Phong Liệt đi ra ngoài, cũng đuổi bước lên phía trước làm lễ ra mắt, trong ánh mắt tràn đầy vẻ sùng kính không cách nào che dấu.
- Ừm, Trương Nghiễm, hiện tại cách Tuyển Bạt Đại Chiến còn mấy ngày?
Phong Liệt khẽ gật đầu, tùy ý hỏi một gã đệ tử.
Lúc này hắn che dấu tu vi tăng vọt của chính mình, mấy tên đệ tử Cương Khí Cảnh trước mắt cũng không cách nào nhìn ra sâu cạn của Phong Liệt, nếu không nói không chừng bọn họ có thể ghen tỵ muốn chết.
Trương Nghiễm nghe được câu hỏi của Phong Liệt, không khỏi có chút thụ sủng nhược kinh, sau khi ngẩn ngơ, vội vàng trả lời nói:
- Hồi bẩm đại sư huynh, Tuyển Bạt Đại Chiến sẽ bắt đầu sau hai ngày nữa, ở ngoài Tuyên Vũ Môn của Cấm Cung có sắp đặt một Truyền Tống Trận, đến lúc đó người tham chiến chỉ cần đi vào trong truyền tống trận là được.
- Nga?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.