Chương trước
Chương sau
Nếu là hắn không có thần binh Toả Long Đài này, có thể thu thập Huyết Sát Vương hay không thật là có chút khó nói, thu phục người này đảo cũng là một trợ lực không tồi.
Hơn nữa, vô luận Huyết Sát Vương quy thuận là thật tâm hay giả ý, Phong Liệt đều không thèm quan tâm, hắn trực tiếp bức bách Huyết Sát Vương ký kết khế ước nhận chủ, sau đó không cần lo lắng người này phản bội.
Mà ngay Phong Liệt vừa buộc Huyết Sát Vương ký khế ước xong, đột nhiên, "Oanh" một cái, một cổ uy áp kinh thiên vô cùng mạnh mẽ bao phủ tại trong thiên địa.
Cỗ uy áp này giống như Thái Cổ Chân Long ngang trời xuất thế, làm cho tất cả mọi người trong vòng trăm dặm tâm thần khó chống đỡ, khiếp sợ không hiểu.
- Ân? Rốt cục chịu đi ra rồi sao?
Phong Liệt nhíu mày, khóe miệng mơ hồ lộ ra một tia tiếu ý cân nhắc.
- Uy áp thật là mạnh! Lẽ nào có Long Biến Cảnh cường giả giá lâm đến đây sao?
Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, một đạo thân ảnh khí thế vô cùng cường hãn bỗng nhiên xuất hiện giữa không trung.
Đây là một thiếu niên anh tuấn khoảng hơn hai mươi tuổi, thân hình cao lớn, khuôn mặt khôi ngô, trên người mặc bộ trường bào hộ pháp có viền vàng của Ma Long Giáo, chiếc áo bào màu vàng bay phần phật trong gió, dáng vẻ vô cùng uy nghiêm, đôi mắt sâu lóe lên những ánh tinh quang ghê người.
Người này sau khi hiện thân liền lạnh lùng nhìn qua tình hình phía dưới, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Phong Liệt, ánh mắt vô cùng phức tạp.
Hắn dường như không thể ngờ rằng, một con sâu con kiến năm xưa, không ngờ trong thời gian ngắn như vậy lại có thể trở thành một cao thủ như hiện tại.
Ma Vũ Viện Kiem Lân Hộ Pháp Sở Hóa Long!
Trong khoảnh khắc Sở Hóa Long xuất hiện, tất cả những người đang giao chiến trong không trung đều biết ý dừng lại, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía hắn.
Sở Duệ và Thủy Thanh Hà lúc này trong lòng đều cảm thấy thấp thỏm không yên, còn ánh mắt Huyết Sát Vương lại ngầm hiện lên một thoáng vui mừng, nhưng sau khi nhìn về phía Phong Liệt, hắn lại cố gắng kiềm chế vẻ vui mừng lại, ánh mắt trở nên vô cùng khó coi.
Phong Liệt bình thản thu Tỏa Long Đài và Thánh Kiếm lại, cố gắng kìm nén nỗi hận trong lòng lại, chắp tay về phía người ở phía trên không trung, dõng dạc nói:
- Án Vũ Viện Phong Liệt kính chào hộ pháp tiền bối!
- Triệu gia Triệu Minh kính chào hộ pháp tiền bối!
- Lâm Duệ.....
- Thủy Thanh Hà......
Đám người Huyết Sát Vương, Lâm Duệ, Thủy Thanh Hà đều vội vàng chắp tay chào Sở Hóa Long. Text được lấy tại Truyện FULL
Đứng trước mặt Long Biến Cảnh cường giả, đám Hóa Đan Cảnh đỉnh cao cao thủ như bọn chúng không có bất cứ lý do gì để có thể kiêu ngạo được.
- Ân!
Sở Hóa Long khẽ gật đầu, đột nhiên cười lớn với Phong Liệt:
- Ha ha ha! Phong Liệt, người không tồi! Không hổ là tấm gương trong lớp trẻ của Ma Long Giáo chúng ta!
- Tiền bối quá khen!
Phong Liệt bình thản nói.
Sở Hóa Long thấy Liệt Phong dường như không thèm để ý đến lời khen của mình, sắc mặt có chút không vui, nhưng hắn cũng không nói gì thêm.
Trong ấn tượng của hắn, cũng chỉ từng gặp Liệt Phog một lần trên Ma Quỷ Đại Bình Nguyên, khi đó hắn muốn đoạt lấy Thiên Tru Lệnh Bài trong tay Phong Liệt, nhưng do Tinh Hà Vương của Hắc Long Giáo nên cuối cùng bị thất bại.
Hắn không hề biết rằng, ngay từ bốn năm trước Phong Liệt đã đưa hắn vào danh sách phải chết.
Tiếp đó, ánh mắt hắn khẽ lóe sáng, cao ngạo nhìn về phía ba người đám Huyết Sát Vương, quát lạnh:
- Hừ! Hôm nay nể tình ba đại gia tộc các người cũng đã tổn thất không nhỏ, bổn tọa không so đo với các ngươi, quay về hãy chuyển lời cho gia tộc của các người, kẻ nào còn dám động vào đệ tử cốt cán của Ma Long Giáo chúng ta, Ma Long Giáo quyết không tha!
Được rồi! Có câu oan gia nên giải không nên kết, chuyện hôm nay hãy kết thúc ở đây!
Lời hắn vừa dứt, đám người xung quanh đều không khỏi sững người, không hiểu gì cả, chỉ có Phong Liệt dường như có hề bất ngờ, ánh mắt khẽ thoáng qua một tia cười lạnh.
Hắn thực ra đã sớm phát hiện ra Sở Hóa Long ẩn nấp ở đây, không chỉ có Sở Hóa Long mà còn có Hoàng Tử Nguyệt và mấy vị Long Biến Cảnh cường giả không rõ danh tính cũng đều đang ẩn mình trong chỗ khuất, bí mật quan sát tình hình ở đây.
Theo suy đoán của hắn, Hoàng Tử Nguyệt có lẽ là đại diện co Long Vũ Minh đến để bảo vệ cho cái mạng nhỏ của hắn, còn Sở Hóa Long có lẽ không biết chuyện mình có huyết mạch của Long Hoàng, hơn nữa tới tận lúc kết thúc rồi hắn mới chịu xuất hiện, chuyện này thật là đáng ngờ.
Đặc biệt là lúc này Sở Hóa Long lại nói ra những lời như vậy, bề ngoài là để bảo vệ mình, nhưng thực ra là đang giải vây cho ba người đám Huyết Sát Vương, hoặc là có ý giải vây cho đám Huyết Sát Vương.
Bởi Phong Liệt biết rõ ràng, Diệp, Triệu, Sở ba đại ma long thế gia xưa nay đồng khí liên chi, vô cùng đoàn kết. Còn cao thủ đã đặt được một chân vào Long Biến Cảnh như Huyết Sát Vương, quả thực đáng để Sở Hóa Long phải nể mặt Triệu gia.
- Đa tạ Sở Hộ Pháp! Vãn bối xin cáo từ!
Thủy Thanh Hà sắc mặt khẽ vui mừng, vội vàng đa tạ Sở Hóa Long, sau đó thi triển thân pháp, hốt hoảng bỏ chạy.
Lâm Duệ không chịu rời đi ngay, hắn chắp tay về phía Sở Hóa Long, nghiêm trang nói:
- Sở Hộ Pháp, không phải Lâm gia của chúng ta cố ý gây khó dễ cho Phong Liệt, chẳng qua là trong tay của Phong Liệt có chí bảo của Lâm gia, Huyền Hạo Tháp, hơn nữa Lâm gia thiếu chủ Lâm Tử Thông cho đến nay vẫn không có tung tích, tất cả đều có liên quan tới Phong Liệt, mong Ma Long Giáo hãy trả lại công đạo cho Lâm gia ta.
- Ồ? Phong Liệt, có chuyện này sao?
Sở Hóa Long trầm giọng nói với Phong Liệt.
- Không sai, quả thực có chuyện này!
Phong Liệt khẽ mỉm cười, thản nhiên thừa nhận.
Thấy Phong Liệt thừa nhận không chút do dự, Lâm Duệ khẽ sững người, vốn dĩ chứng cứ đã chuẩn bị sẵn cũng không cần dùng đến nữa.
- Hừ! Phong Liệt, Lâm gia thiếu chủ Lâm Tử Thông phải chăng đã bị ngươi giết?
Lâm Duệ ánh mắt giận dữ, quát lớn.
- Nếu đúng thì sao?
Phong Liệt cười lạnh:
- Hắn lúc đó muốn giết ta, lẽ nào ta không được phép giết hắn?
- Ngươi---, hừ! Đây đều là lời của một mình ngươi, chưa biết chừng là do người nhòm ngó tới chí bảo của thiếu chủ của chúng ta, chủ động ra tay giết hại hắn.
Lâm Duệ giận dữ nói.
- Ha...., cho dù ngươi nói là sự thực thì cũng làm sao nào?
Phong Liệt thản nhiên cười, đáp lại không hề khách khí.
- Đáng chết! Tên súc sinh Phong Liệt! Người đang khiêu khích với uy nghiêm của Lâm gia ta!
Lâm Duệ giận dữ quát lớn, ánh mắt tóe lửa, khí thế trên người tỏa ra, bất cứ lúc nào cũng có thể động thủ.
Phong Liệt cũng không chút sợ hãi, cười hì hì nhìn Lâm Duệ, sát ý cũng thoáng hiện lên trong ánh mắt, tựa hồ cũng sẵn sàng ra tay.
- Đủ rồi!
Sở Hóa Long quát lạnh, khẽ nhíu mày nhìn Phong Liệt.
Phong Liệt không chút e dè thừa nhận giết người cướp bảo vật, điều này rõ ràng đã làm khó cho hắn.
Trong thời buổi chính tà bất phân này, thực ra giết người đoạt bảo vật ở đâu cũng có, thậm chí đồng môn tương tàn cũng không phải chuyện hiếm, chỉ cần thực lực đủ cường hãn thì không ai dám nói gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.