Đúng lúc này, đột nhiên một gã thiếu niên cưỡi cự sói ung dung nhàn nhã không nhanh không chậm đạp không trung mà đến. - Lão. . .Lão tổ người xem. Đỗ Minh Thiền đột nhiên chỉ vào phía đông cứng họng nói, giống như ban ngày gặp quỷ dữ. - Nhìn cái gì. . .Ủa? Phong Liệt. Thiên Độc lão quái vốn không còn kiên nhẫn, sắc mặt đột nhiên ngưng đọng, đôi tròng mắt cơ hồ muốn rơi xuống. Sau một khắc, Phong Liệt cưỡi cự lang đứng cách ngàn trượng, cười mỉm nhìn Thiên Độc lão quái, trêu tức nói: - Lão gia hỏa, ta thực sự xem thường sức chịu đựng của ngươi. - Ngươi. . .Hừ tiểu súc sinh, ngươi làm thế nào thoát được? Thiên Độc lão quái vẫn không tin vào mắt mình xoa xoa con mắt, khó hiểu quát. - Chuyện này ngươi không cần biết chính xác, chẳng phải ngươi không muốn thần khí sao? Có bản lĩnh hãy tới lấy. Phong Liệt cười lạnh nói. - Được, ngươi có gan chớ chạy. Trong mắt Thiên Độc lão quái lóe lên quang mang hung ác, lập tức biến mất tại chỗ, sau khi xuất hiện đã đứng cách Phong Liệt mười trượng, tốc độ giống như thuấn di. Mười trượng, tám trượng, năm trượng. . . Trông thấy độc trảo của chính mình cách Phong Liệt càng lúc càng gần, trong lòng Thiên Độc lão quái không kiềm chế được vui mừng khôn xiết, Trảo Trớ Liệt, tựa nghĩ có thể đạt được kiện thần khí tuyệt thế, một cổ hưng phấn khó có thể kìm ném tràn ngập trong tim hắn. Tâm thần kích động tới mức đó, vậy mà hắn không hề để ý tới ánh mắt chế giễu của Phong Liệt và dáng vẻ cười lạnh không chút nào thay đổi trên khuôn mặt kia. Bất quá, cho dù hắn chủ ý tới cũng sẽ không để tâm, một gã võ giả Thần Thông Cảnh cho dù sở hữu thủ đoạn nghịch thiên thế nào đi nữa cũng không đủ khả năng uy hiếp cường giả Long Biến Cảnh, giống như một tiểu hài như vừa mới biết đi không tạo lên chút uy hiếp nào đối với người trưởng thành. Chỉ là, thế sự đã đổi. Sau một khắc, ngay khi Thiên Độc lão quái tiếp cận Phong Liệt, đột nhiên xuất hiện chuyện tình không tưởng. - Ngao. . . Chỉ thấy đầu cự lang Phong Liệt cưỡi không báo trước đột nhiên gào thét một tiếng, bỗng nhiên bộc phát một đạo khí tức tịch diệt nóng vô cùng đan xen lẫn nhau đủ để thiêu cháy toàn bộ thế gian, hung hăng đánh vào thân thể Thiên Độc lão quái. - Ahaaa. . . Tiêng kêu thê thảm từ miệng Thiên Độc lão quái bộc phát. Ngay sau đó, cánh tay phải Thiên Độc lão quái duỗi ra biến mất, cùng với vai phải, lồng ngực, đầu. . . Thoáng chốc toàn bộ thân thể Thiên Độc lão quái đều hóa thành tro bụi, theo gió bay đi. - Lão tổ. . . - Lão tổ. . . - Chuyện này. . . không phải là thật! Lão tổ, nhưng hắn là cường giả Long Biến Cảnh. . . . . . . . Phía dưới, Đỗ Minh Thiền và hơn mười cao thủ Độc Long Giáo khiếp sợ nhìn tràng cảnh này, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin. Cho dù bọn họ nằm mơ cũng không ngờ, vừa tới gần khí thế Thiên Độc lão quái hừng hực như lửa đã bị sói đen Phong Liệt cưỡi hét một tiếng trở thành tro bụi, ngay cả linh hồn cũng không kịp trốn chạy. - Khà khà, thực sự chịu tội này không sai. Phong Liệt đắc ý vỗ vật cưỡi Tịch Diệt phân thân, tâm tinh sảng khoái vô cùng. Kỳ thực Thiên Độc lão quái vốn có thể không chết, dù sao đường đường là một vị cường giả Long Biến Cảnh, cho dù không địch lại, muốn chạy trốn không phải không thể. Nhưng hắn bị thần khí mê hoặc, hoàn toàn không chú ý tới sự tồn tại của Tịch Diệt Chi Hỏa, chỉ nghĩ nó là một đầu sói cưỡi bình thường, mới dẫn đến không phòng bị chịu chết oan uổng, thực sự có chút oan uổng. Sau khi ngây ngốc trong nháy mắt, Đỗ Minh Thiền và hơn mười tên cao thủ Độc Long Giáo rất nhanh đều phục hồi tinh thần, cả đám không nói nhiều lời, lập tức thi triển thân hình bay về phía xa xa. - Muốn chạy trốn? Hừ phải hỏi lão tử có đồng ý hay không? Phong Liệt hừ lạnh một tiếng, lập tức cưỡi hắc sói đột nhiên phóng thân, dường như trong nháy mắt một đạo hắc phong xẹt qua bên cạnh mọi người, tốc độ như thiểm địa khiến người khác không biết rõ thực hư. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn Tịch Diệt Chi Hỏa dùng sinh cơ làm thức ăn, dùng lực sát thương kinh khủng đả thương địch thủ. Cơ hồ không có gì lo lắng, từng đạo từng đạo âm thanh thê lương tuyệt vọng xen lãn tiếng kêu thê thảm, hơn mười tên cao thủ Độc Long Giáo thực lực không hề tầm thường liên tục hóa thành tro bụi tiêu tan vô hình. Sau khi giết tất cả bọn họ, tiếng kêu thảm thiết đã khiến một số người đi đường phía xa xa chú ý tới, Phong Liệt không muốn ở lâu, khống chế hắc sói ung dung bay về phía Tứ Phương Thành. . . . . . . - Ồ? Thành chủ đại nhân mau đi bẩm báo với hai vị thống lĩnh đại nhân, Phong đại nhân đã trở về rồi. - Vậy sao? Chẳng phải Phong Liệt đang bị truy sát sao? Làm sao còn dám lộ diện? - Vừa mới nghe được vài tiếng kêu thê thảm, hình như người Độc Long Giáo bị Phong Liệt giết sạch rồi. - Không thể, Độc Long Giáo Thiên Độc lão quái là cường giả Long Biến Cảnh, làm sao có thể bị Phong Liệt giết chết? - Nói cũng có lý, có thể là Thiên Độc lão quái không kiên nhẫn được nữa, rời đi trước một bước. - Uhm, cũng chí có thể giải thích như vậy, bất quá, cho dù Phong Liệt trở về e là không sống được mấy ngày, nghe nói Ma Duyến Giáo chủ nói lời độc ác muốn lấy đầu Phong Liệt, aizzz, thực sự là thời buổi loạn lạc. . . . . . . . . . . Phong Liệt xuyên qua cửa nam, tiếp tục tiến vào trong Tứ Phong Thành, lại phát hiện không khí trong thành khẩn trương không hề suy giảm. Hơn nữa, thậm chí có không ít người mặc trang phục Ma Duyến Giáo tản ra ma khí đi tới đi lui trên đường phố, vô cùng ngang ngược vô cùng kiêu ngạo, khiến cho trong thành chướng khí mù mịt, còn vệ quân trong thành tựa hồ không nhìn thấy bọn họ. - Ủa? Phong Liệt khẽ nhíu mày, cảm giác có chút khó chịu. * * * * * * Sau một lát, đại điện trong phủ thành chủ, Phong Liệt ngồi ngay ngắn trên bảo tọa. Tịch Diệt phân thân giống như đầu hắc lang bình thường, nằm sấp dưới chân bảo tọa, hai mắt mở mà không phải mở, bề ngoài trông giống như ngủ ngáy. Phía dưới, đám người Hỏa Mãng Vương, Bán Giang Hồng và Lý Thiên Hùng lẳng lặng đứng tại chỗ, nhìn về phía Phong Liệt trong mắt mang theo tia quang mang cực nóng và khó tin. Chỗ khó tin chính là vì bọn họ vừa mới biết được từ miệng Phong Liệt, Thiên Độc lão quái đã bị tiêu diệt. Cả đám khiếp sợ, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm. Phải biết rằng, mạng nhỏ của bọn họ đều liên quan tới Phong Liệt, từ khi biết được Phong Liệt bị Thiên Độc lão quái truy sát, tất cả mọi người cơ hồ đều lo lắng chờ đợi, hoảng sợ không chịu đựng nổi một ngày, nếu không phải Phong Liệt hạ lệnh để bọn họ không cần quan tâm, e là đều không nhịn được tìm Thiên Độc lão quái liều mạng. - Công tử, trong khoảng thời gian này, phàm là sát thủ lớn mật bước vào Tứ Phương Thành, chỉ cần có danh tiếng, ngoại trừ hai vị vua sát thủ Huyết Phượng và Cô Lang hạ lạc bên ngoài không rõ tung tích, hầu như tất cả những người còn lại đều bị người chém giết, ngay cả Ám Ảnh Môn Ám Huyết đều không may mắn thoát khỏi. Bán Giang Hồng nói. - Uhm, ta đã rõ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]