Trước khi đi Thần giới, Tây Mặc mang theo Lâm Cảnh đến một đại điện trống trải.
"Tới nơi này làm gì?" Lâm Cảnh hiếu kỳ nhìn bốn phía.
"Tắm rửa." Tây Mặc cởi áo ngoài của mình, chỉ chỉ cái hồ nước cực lớn ở chính giữa, “Cùng nhau.”
“Anh cái đồ biến thái!" Lâm Cảnh bị hù sững sờ, lung tung túm lấy áo ngoài, lại bị một phát kéo lại.
"Ngao ngao!" Lâm Cảnh giãy dụa.
"Đây không phải nước suối bình thường." Tây Mặc gõ gõ đầu cậu ta, “Đây là để tăng thuộc tính của một người đó!”
"Vậy thì sao!" Lâm Cảnh dùng sức gỡ tay hắn ra.
A a đừng! Cái loại chuyện này! Tưởng tượng đã thấy khủng bố rồi! Thí thí sẽ rất thảm! Còn có thể tàn phế!
“Thần giới không giống với Ma giới, em muốn đi vào trong đó, nhất định phải đề cao đẳng cấp phòng ngự của mình.” Tây Mặc một bên cởi cúc áo sơ mi của cậu ta một bên lừa gạt, "Nghe lời, thể chất bây giờ của em mà đi Thần giới sẽ gặp nguy hiểm."
"Tôi nghe không hiểu!" Lâm Cảnh liều mạng che cổ áo mình.
“Em không cần phải hiểu, ngoan ngoãn nghe anh là được!” Tây Mặc đẩy tay cậu ra, có chút luống cuống thuận tay kéo một cái, áo sơ mi hơi mỏng lập tức bị xé rách, lộ ra hơn phân nửa lồng ngực trắng nõn.
“Anh khốn nạn!” Lâm Cảnh bị dọa mặt trắng bệch, “Đã nói là không khi dễ tôi nữa!”
Tây Mặc dừng tay, ánh mắt phức tạp nhìn cậu.
“Tôi không đi Thần giới nữa!” Lâm Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-huyen-dai-luc-he-liet-bo-1-huyet-toc-du-hoac/2167659/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.