Tôn Quách trao qua tay Thiên Phong bức di thư của Khán Nhân để lại, nhanh miệng nói :
- Cát đại ca hãy đọc đi, sẽ biết vì sao mọi người có mặt ở đây lúc này.
Nói xong với Thiên Phong, Tôn Quách nhìn lại Chu Thiên. Y ôm quyền xá Chu Thiên, rồi cao giọng nói :
- Tiểu Minh chủ Tôn Quách bái kiến Đại minh chủ.
Chu Thiên giải tỏa kiếm khí Càn Khôn cau mày nói :
- Tiểu tử... Ngươi nói cái gì thế?
- Tôn Quách nói tiểu Minh chủ bái kiến Đại minh chủ.
Chu Thiên lắc đầu :
- Cái gì là tiểu Minh chủ, cái gì là Đại minh chủ? Tiểu tử... Ngươi định bỡn cợt bổn tọa đó ư?
Tôn Quách khoát tay :
- Không không... Tiểu Minh chủ Tôn Quách sao dám bỡn cợt Đại minh chủ Chu Thiên chứ. Nhưng Tôn Quách nói vậy là có lý của nó.
Chu Thiên gằn giọng, gay gắt nói :
- Cái lý gì? Tiểu tử đang đùa với thần uy của một vị Minh chủ.
Tôn Quách lắc đầu :
- Đại minh chủ cho tiểu Minh chủ nói đùa ư? Không đùa đâu. Tôn Quách gọi người là Đại minh chủ, vì trong lần Long Hoa đại hội, Cát đại ca đã trao chức vị Minh chủ cho tôn giá. Sau đó tôn giá tự bỏ chức vị đó đi tìm Can Tương thần kiếm, còn ứng mạng võ lâm thì buộc Tôn Quách trở thành Minh chủ trong ngày hội khảo chứng võ công.
Chu Thiên cướp lời Tôn Quách :
- Tiểu tử. Ngươi chỉ gặp may mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-hoan-lanh-nhan/2026227/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.