Thiên Long tự.
Tiếng mõ cốc cốc từ gian cốc tịnh của Đại Trí thiền sư phát ra thật đều, thật thanh nhàn, nhưng Tôn Quách thì chẳng cảm thấy sự thanh nhã đó. Y cứ đi tới đi lui, không ngừng xoa tay vuốt trán, lẩm nhẩm nói :
- Chết hết đến nơi mà lão đại thiền sư vẫn bình nhiên tụng kinh gõ mõ. Bộ lão thiền sư định tụng kinh mở lối, mở đường đặng tất cả chúng ta có quang lộ về cõi niết bàn bái lạy Phật Tổ như lai, đặng siêu thoát qua cảnh giới khác tránh được Đại Chu Thiên hay sao?
Y thở dài, nhìn về phía tịnh cốc của Đại Trí thiền sư lắc đầu nói :
- Đại sư ơi, xin đừng có gõ mõ nữa mà, Tôn Quách này sắp điên lên đây. Bộ tiếng gõ mõ của đại sư là môn thần công quán tuyệt có thể chống lại kiếm pháp càn khôn của Chu Thiên ư?
Tú Tú bước đến bên Tôn Quách :
- Sao huynh cứ hay cuống cuồng lên như vậy? Cái gì cũng phải từ từ. Đại Trí thiền sư đã biết tất cả mọi chuyện trên giang hồ mà người vẫn kiên tâm tịnh cốc, gõ mõ tụng kinh tất đang nghĩ kế sách đối phó với Đại Chu Thiên một khi gã xuất hiện tại đây.
Tôn Quách quay sang nạt Tú Tú :
- Mụ La Sát thì biết gì.
Tú Tú sa sầm mặt :
- Sao huynh lại nạt muội? Tú Tú nói không đúng à?
- Tất nhiên là đúng rồi, nhưng nàng có biết trong bụng ta như có lửa đốt không?
Tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-hoan-lanh-nhan/2026197/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.