Khi Vô Ảnh Đao Trịnh Đáng đối mặt với cỗ xe thì tiếng sáo cũng ngưng tấu khúc. Hữu thủ Trịnh Đáng cầm chuôi ngọn khoái đao khẽ bóp chặt lại.
Song Hoàn Lãnh Nhân Cát Thiên Phong.
Thiên Phong giắt ngọn sáo trúc vào bên hông, nhìn Trịnh Đáng, từ tốn nói :
- Tại hạ mạn phép Trịnh huynh và các vị ở đây đưa Nghiêm tẩu tẩu rời Hoa Sơn phái.
Trịnh Đáng cau mày :
- Ngươi đưa Nghiêm Lệ Hoa đi ư?
- Tại hạ có bổn phận phải đưa tẩu tẩu đi tìm đại phu.
Thiên Phong định nhãn về phía Vạn Bá Thành :
- Thiên Phong đưa tẩu tẩu đi, Vạn chưởng môn thấy không có gì bất tiện chứ?
- Nhưng Võ lâm Minh chủ..
Thiên Phong cướp lời Vạn Bá Thành :
- Kim trang Trang chủ là Nhị ca, Võ lâm Minh chủ là Đại ca của Thiên Phong. Đưa tẩu tẩu đi tìm đại phu, chắc Đại Chu Thiên Đại ca không trách Thiên Phong.
Chàng nhìn lại Vô Ảnh Đao Trịnh Đáng :
- Đa tạ Trịnh các hạ đã có lòng với tẩu tẩu. Hẹn ngày tái ngộ!
Trịnh Đáng thét lên khi Thiên Phong toan cầm lấy dây cương :
- Khoan!
Thiên Phong từ tốn hỏi :
- Trịnh các hạ có điều chi chỉ giáo?
Trịnh Đáng dấn đến ba bộ, đứng án ngữ trước đầu cỗ xe song mã. Y trang trọng nói :
- Trịnh mỗ đến Hoa Sơn lần này vì muốn tìm bí mật cổ vật Long cốc. Mà người giữ bí mật đó chỉ có thể là Nghiêm phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-hoan-lanh-nhan/2026122/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.