Ma hậu đang vận nội công trị thương thì cung nữ chạy vội vào bẩm báo:“Nương nương! ma tôn đến rồi” nàng khẽ thở dài, rồi chỉnh trang phượngbào lại, ngồi ngay ngắn đoan trang trên ghế phượng, khuôn mặt nàng vẫnvậy như lạnh lùng, sắc xảo chưa có chuyện gì xảy ra hết.
Ma tôn khuôn mặt lạnh như băng bước nhanh vào đại điện. Nàng thấy hắn, đoan trang đi chậm từ ghế phượng xuống rồi mỉm cười hành lễ:“ thần thiếp, tham kiếnbệ hạ”
Rồi ma tôn lạnh nhạt nói:“ miễn lễ đi, chắc nàng biết ta đến đây có mục đích gì đúng không”
Nàng làm bộ không hiểu nói:“ Thứ cho thần thiếp ngu muội”
Ma tôn ánh mắt bỗng thoáng một tia căm tức nhưng nhanh chống che dấu đicảm xúc không hỗ là cáo già, lạnh nhạt nói:“ nàng là chủ lục cung, mẫunghi thiên hạ, lòng dạ phải rộng lượng một chút, đừng hẹp hòi như vậy,ta nói vậy nàng hiểu chứ.”
Nàng hừ lạnh đáp lại:“ thần thiếp khônghiểu ý của bệ hạ. Thần thiếp đã làm gì mà để bệ hạ nhắc nhở như vậychẳng qua là thần thiếp chỉ đang xử lí chuyện của hậu cung thôi, chẳnglẽ bệ hạ cũng muốn quản sau.”
Ma tôn tức giận đáp trả:“ Nàng còn dámkhông nhận mình lòng dạ hẹp hòi sau, bởi vì nàng ghen tị ta đối sử tốtvới Lĩnh Ngọc nên đánh nàng ấy mạnh tay như vậy còn dám biện minh xử lýchuyện hậu cung sau.”
Ma hậu bỗng bật cười “ ha... ha...... ha...thật nực cười, nãy giờ ngày nói nhiều như vậy cuối cùng thì cũng lòi rama tôn bệ ha đang muốn trách ta đã làm cho Ngọc phi của bệ hạ bị thươngsau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-hau-chi-vuong/147522/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.