Mạc Vô Vi mở trang thứ nhất của "Long dương bí thuật" ra. Chỉ trong mấy giây, vẻ mặt cậu biến đổi vô cùng vi diệu, từ hào hứng đến há hốc mồm, rồi đỏ mặt xấu hổ, sau đó cười bỉ ổi.
"Hóa ra cái này là xuân cung đồ."
(Xuân cung đồ: Gọi nôm na là sách "đen")
Do Mạc Thiên Thu quản quá nghiêm, từng này tuổi đầu rồi mà Mạc Vô Vi chưa một lần thật sự thấy một quyển xuân cung đồ, cậu chỉ mới nghe người ta nói thôi. Là một nam nhân chính hiệu, cậu cũng tò mò mấy thứ này lắm chứ bộ. Nay cơ hội đã tới, cậu phải ra sức nghiên cứu mới được.
Mặc dù bề ngoài quyển xuân cung đồ này trong hơi te tua, bìa cực kỳ không bắt mắt, giấy cũng đã ố vàng, nhưng nội dung lại đa dạng, hình minh hoạ được vẽ vô cùng sinh động, trông thật đến từng chi tiết nhỏ.
Mạc Vô Vi vừa mừng vừa sợ nghiền ngẫm từng trang sách. Đột nhiên cậu phát hiện ra một vấn đề. Vấn đề này to bự đến nỗi cậu phải quăng cả sách đi.
Tại sao dưới thân cả hai nhân vật chính trong này đều có cái khúc thịt dài dài lòi ra vậy?!
Nội tâm yếu đuối của Mạc Vô Vi bị sét bổ một phát, cháy đen.
Cậu đứng hình mất mấy phút mới bình tĩnh lại được. Không kiềm nổi lòng hiếu kỳ, cậu nuốt nước miếng, chậm chạp nhặt quyển xuân cung đồ nằm lăn lóc ở góc động lên, lật ra...
Sau núi Thanh Vân, phòng của Mạc Mị Nhi.
"Thanh Cửu à, mấy ngày nay chàng bận gì vậy, sao không đến thăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-giao-tieu-tu-hi-dai-hiep/1367861/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.