Trấn Quất Đài non xanh nước biếc, nổi tiếng là nơi quýt trồng thành rừng. Nhà nhà đều thích phơi vỏ quýt, bảo quản để năm sử dụng, có thể dùng để pha trà, nấu cháo, ngâm rượu, nướng thịt, cũng có thể làm thành đồ ăn vặt, được trẻ con trong vùng rất yêu thích.
Mới sáng sớm đã có khách tới mua vỏ quýt.
Hắn đứng trước cửa tiệm tạp hoá bên chợ phía Tây chọn chọn lựa lựa, ông chủ nhìn chằm chằm hắn non nửa canh giờ mà lại chẳng dám oán giận lấy một câu.
" Chọn cái này đi......" Người tới chỉ chỉ một khay mứt quýt để ông chủ gói lại cho hắn.
Ông chủ cầm chiếc cân nhỏ, nơm nớp lo sợ bốc một vốc, người nọ lại nói: "Từ từ, cái kia quất phiến cũng cân một chút. Còn cái khác không?"
"...... Vị tiểu ca này." Ông chủ khổ không nói nên lời, rồi lại phải nặn ra khuôn mặt tươi cười nói "Chỉ còn từng này thôi. Ngài đã quên rồi sao? Mấy ngày trước ngài đã tới, mua khá nhiều trần bì rồi......"
"Ta đã từng tới?" Đối phương có chút kinh ngạc, khoát tay nói, "Ầy, ông chủ, ngươi nhất định là nhớ nhầm rồi. Đêm qua ta vừa mới đến này trấn nhỏ này mà"
Lại nữa rồi.
Ông chủ quay lưng lại, thở từng hơi thật dài.
Trong nom nửa tháng này, chàng trai trẻ tuổi ít nói này tới đây cũng đã bảy tám lần, mỗi lần đều phải mua một đống trần bì lớn. Lúc đầu hắn còn rất vui vẻ, nhưng thời gian lâu dần, việc này lại trở nên có chút quỷ dị, hơn nữa......
Hắn vừa gói mứt quýt, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-giao-phu-nhan-mat-tri-nho-roi/1002286/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.