Lúc Tô Tử Duyệt tìm tới Kiều Mặc Nhiên thời điểm, nàng đang ngồi tro 1 góc hang động, hờ hững chờ tới mình bị ném đến 1 nơi nào đó cùng 1 con ma quỷ khác. Nhìn thấy Tô Tử Duyệt thời điểm nàng ko khỏi sửng sốt, nàng đối nữ nhân này ấn tượng rất sâu, nàng ta dám cùng Mẫn Mặc khắc khẩu, ko thể ko khiến Kiều Mặc Nhiên có chút bội phục nàng. Nhưng bội phục là bội phục, nàng nhất thời thế nhưng nhớ ko ra tên của nàng ta. Kiều Mặc Nhiên đứng dậy, để tránh đi việc gọi tên nàng trực tiếp chào hỏi trước- Lâu rồi ko gặp, ta cũng đang nghĩ đến ngươi… dạo này có khỏe ko? Tô Tử Duyệt gật đầu, rồi mới nhìn bụng của nàng. Kiều Mặc Nhiên bụng ko lớn, hiển nhiên chính mình thời gian đến vừa vặn. Tô Tử Duyệt suy nghĩ 1 chút rồi nói- Dạo này thế nào?- Nói xong, liền kéo Kiều Mặc Nhiên đi đến 1 cái góc ẩn nấp tốt hơn. Kiều Mặc Nhiên bị hành động của Tô Tử Duyệt biến thành mạc danh kỳ diệu, ở tro ấn tượng của nàng Tô Tử Duyệt ko phải 1 người nhiệt tình như thế, ít nhất đối với chính mình cũng có chút cảnh giác. Bất quá nàng thật cao hứng vì có người có thể cùng nói chuyện phiếm, nàng chi tiết hồi đáp- Đều sắp điên rồi, ta cảm thấy ta ở tro này giống như là chờ chết vậy. _ Chuyện này cũng thật bình thường, người bình thường đều sẽ có tâm lý này- Tô Tử Duyệt nói- Nhớ nhà ko? Kiều Mặc Nhiên trầm mặc ko lên tiếng gật gật đầu, biểu tình trên mặt lộ ra mấy phần phiền muộn. Tô Tử Duyệt thấy bộ dạng này của nàng, tro lòng càng thêm mấy phần chắc ăn. Nàng nhìn Kiều Mặc Nhiên nghiêm mặt nói- Ta có 1 chuyện cần ngươi làm, ta đã bàn cùng Mẫn Mặc, chỉ cần ngươi có thể hoàn thành chuyện này, thì ngươi sẽ được về nhà. Ko cần chờ đến lúc ngươi đạt thành số lượng mà Mẫn Mặc nói lúc trước, như vậy sẽ nhanh hơn rất nhiều. Kiều Mặc Nhiên là kiểu vô tư, nàng thấy Tô Tử Duyệt nói như vậy liền tin ko nghi ngờ, bởi vì nàng lúc trước từng chứng kiến Mẫn Mặc để ý nữ nhân này tới bao nhiêu. Nàng vội vàng đáp- Hảo, ta đáp ứng ngươi. Là chuyện gì? Kiều Mặc Nhiên sảng khoái làm cho Tô Tử Duyệt có chút kinh ngạc, nàng ko ngờ rằng sự tình hội đơn giản như thế. Nàng nói- Ngươi chỉ cần phối ngẫu với 1 con báo đen, là chiến sĩ đã xuất ngũ dưới trướng Ma vương cũ. Ta muốn ngươi lựa chọn đầu lĩnh bọn hắn, rồi dùng sắc dụ hắn, giúp ta lấy 1 ít tình báo. Kiều Mặc Nhiên ko thể ngờ rằng sẽ là loại sự tình này, nàng có chút do dự. So với cùng là đó khủng bố ma quỷ làm việc này, nàng thà rằng đi làm chuyện bán mạng nguy hiểm cao này hơn. Nàng nghĩ rồi nói- Ngươi làm sao khẳng định con báo đen mà ta tuyển kia hội sẽ nói cho ta là đó tin tức mà ngươi muốn có? Tô Tử Duyệt nói- Ta ko thể khẳng định, cho nên muốn ngươi nghĩ ra biện pháp. Nhưng mặc kệ ra sao thì cách giúp ngươi về nhà, đều là cùng với ma quỷ giao phối. Động não hỏi thăm 1 ít tin tức có thể đổi hồi tự do, đối với ngươi mà nói sẽ bớt mệt. Kiều Mặc Nhiên bị Tô Tử Duyệt nói có chút tâm động, sau khi do dự tro giây lát nàng đành đáp ứng, rồi nói- Vậy đi, ta gắng sức làm. Nếu ta làm được, ngươi cũng phải giữ lời. Tô Tử Duyệt gật đầu đáp ứng, rồi mới đem sự tình sức lực thần bí đại khái cùng nàng giảng, hơn nữa luôn dặn dò ko được bại lộ chuyện chính mình cùng Mẫn Mặc kêu nàng thăm dò. Kiều Mặc Nhiên nghe xong, tỏ vẻ đã rõ. Tô Tử Duyệt lại lo lắng nên dặn đi dặn lại rất nhiều, thế này mới kêu 2 gã nội vụ Mẫn Mặc mới nuôi trồng mang Kiều Mặc Nhiên đi. Kiều Mặc Nhiên ra khỏi hang động thế mới nhớ tới chính mình lại quên hỏi tên của nàng ta, bằng ko sau này nàng sẽ phải tốn công đi tìm nàng ta. Nàng 1 bên mắng chính mình ko đầu óc, 1 bên cùng nội vụ đi đến 1 mảnh cỏ rộng lớn. Nội vụ như trước là ko có đi tiếp, chỉ là nhìn nàng 1 mình bước tiếp. Lúc này Kiều Mặc Nhiên tro lòng có chút lo lắng, bởi vì đối phương là con báo đen đã xuất ngũ, tro lòng thật sự ko yên. Đi đến chỗ sâu nhất, Kiều Mặc Nhiên liền bị 1 đám báo đen vô thanh vô tức vây quanh. Nàng là đứa nhát gan, nhìn thấy nhiều con báo răng nanh như thế, 2 cái đùi ko khỏi có chút phát run. Nàng cẩn thận đánh giá là đó con báo, làm sao cũng đoán ko ra người nào mới là đầu lĩnh. Nếu nàng nhận sai, liền tương đương lãng phí 1 cái cơ hội ngàn năm có 1 này. Sau khi tự hỏi 1 chút, nàng can đảm chỉ đám báo kia nói- Gọi đầu lĩnh các ngươi ra củng ta nói chuyện. Là đó báo đen bị câu nói ảo diệu của Kiều Mặc Nhiên ko hiểu ra sao biến thành 2 mặt nhìn nhau, 1 lát sau từ phía sau là đó con báo đi ra 1 cái báo đen. Con báo đầu đàn này thể tích so với giống báo xã hội nhân loại lớn hơn rất nhiều, cũng so với các con báo khác cường tráng hơn rất nhiều. Hắn 1 đôi kim sắc bên tro lộ ra 1 phần lãnh liệt, tứ chi hữu lực, cơ bắp mạnh mẽ. Báo là động vật thuộc họ mèo, có động tác tao nhã đặc hữu của nhà mèo. Hắn đi đến trước mặt Kiều Mặc Nhiên, mở miệng nói- Ngươi muốn gì? Báo đen trước mặt này giống như là 1 kẻ vương giả nắm giữ đại cục, tựa hồ tất cả suy nghĩ của mình nếu ko cẩn thận đều có thể bị hắn liếc mắt 1 cái nhìn thấu. Kiều Mặc Nhiên ko khỏi có chút chột dạ, nàng hít sâu 1 hơi, đáp- Liền, liền là ngươi, mau dẫn ta đi. Vậy báo đen nheo lại đôi mắt, lạnh như băng tầm mắt dừng ở trên thân Kiều Mặc Nhiên, nàng ko khỏi rùng mình 1 cái. Vậy báo đen sau 1 hồi xem xét chán chường, rồi mới nâng vuốt cằm, ý bảo mấy con báo khác rời khỏi. Chờ sau khi toàn bộ báo đen đều tan hết, hắn đi đến trước người Kiều Mặc Nhiên, tao nhã khuất hạ thân mình, rồi mới nói- Leo lên. Kiều Mặc Nhiên giờ phút này là quang thân mình, quần áo của nàng ở sau khi đi vào Ma đô đã bị tịch thu hết. Nếu nàng giờ phút này cưỡi lên trên thân báo đen, nơi riêng tư nhất của mình ko phải cùng hắn trực tiếp tiếp xúc sao? Nàng có chút do dự, nhưng con báo này tựa hồ so với Mẫn Mặc còn lợi hại hơn, là kiểu ko dễ chọc, nàng ko dám cự tuyệt hắn, sợ hắn 1 ngụm cắn chết chính mình. Nàng suy nghĩ 1 chút, rồi ngồi bắt chéo chân ở trên lưng báo đen. Tổng so với kiểu ngồi cưỡi vẫn tốt hơn, ít nhất theo tâm lý là như vậy. Kiều Mặc Nhiên lấy tay nắm khối mềm thịt sau cổ báo đen, sau đó cần thận nói- Ta xong rồi. Báo đen đứng dậy rồi mới chậm rãi đi, nhưng đi chưa bao lâu liền cảm thấy phía sau đột nhiên di chuyển, chỉ nghe “Rầm” 1 tiếng, Kiều Mặc Nhiên liền như vậy hun đất. Báo đen vô lực ở tro lòng thở dài, chính mình rõ ràng đã cẩn thận như vậy rồi, nàng làm sao có thể ngã xuống như vậy cơ chứ? Kiều Mặc Nhiên thấy báo đen nhìn chính mình, cũng dám để ý đau đớn sau lưng, vội vàng nói- Ta ko phải cố ý, ngươi xin đừng nóng giận. Báo đen đi qua Kiều Mặc Nhiên xem xét thương thế sau lưng nàng, đến gần nàng thời điểm dùng cái đuôi nhỏ như có như ko chạm 1 chút bắp chân của nàng, biến thành ngưa ngứa trên đùi nàng. Báo đen phát hiện sau lưng của nàng vài chỗ trầy da, có địa phương đã muốn chảy ra huyết châu. Hắn vươn đầu lưỡi, liếm qua miệng vết thương của nàng. _ Rát…- Kiều Mặc Nhiên co rút đau đớn hít 1 hơi, nói- Đau, ngươi đừng quản nó, nó qua 2 ngày sẽ tự động lành. Báo đen ko để ý đến Kiều Mặc Nhiên, cố chấp dùng phương pháp của mình xử lý miệng vết thương cho nàng. Kiều Mặc Nhiên đương nhiên cũng ko dám cùng hắn tranh cãi, chỉ có thể cắn răng nhẫn nại. Sau khi xử lý tốt miệng vết thương, báo đen lại ý bảo Kiều Mặc Nhiên leo lên lưng của mình. Kiều Mặc Nhiên khiếp đảm nhìn báo đen 1 cái, thấy hắn ánh mắt sáng quắc, ko giống như là có thể thương lượng bộ dáng, chỉ có thể cường da đầu lại ngồi đi lên. Báo đen thấy nàng vẫn ngồi như cũ, liền quay đầu lạnh lùng liếc nàng 1 cái. Kiều Mặc Nhiên nhanh chóng nhảy xuống, ngoan ngoãn đem tư thế đổi thành cưỡi ngồi. Lại nghe báo đen nói- Nằm ở trên thân ta, ôm cổ của ta, ta muốn chạy nhanh- Tuy rằng tro lòng ngàn lần ko tình nguyện, nhưng nàng vẫn làm theo. Nàng cũng ko muốn bị ngã chết. Tỷ muội nào đang trông chờ xem chuyện tình của báo đen thì xem ở ngoại truyện này đi. Bởi vì Tô Tử Duyệt cùng đồng chí báo đen là vô duyên ~ ha ha ~
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]