Tô Tử Duyệt ko muốn làm cho Mẫn Mặc mất hứng bởi chủ đề đó, liền nói- Ngươi nghĩ về hắn làm gì? Trước nên tìm chỗ ở, sau này đều ở đó, nên chọn 1 nơi tốt 1 chút.
Đối Tô Tử Duyệt mà nói, phòng tân hôn của bọn họ phải nên thật là hoa lệ. Nhưng đối Mẫn Mặc mà nói, phòng ở có thể chứa đủ 2 người vậy là tốt rồi. Nghe Tô Tử Duyệt nói như thế, Mẫn Mặc cho rằng nàng lo lắng, liền quẹo vào 1 cái thạch động sẵn có của hắn. Vậy thạch động trống ko, bên tro trừ bỏ tro bụi cái gì cũng ko có.
Trên vách tường thạch động có đầy loại lục sắc dây, ở nơi ở của Mẫn Mặc, loại dây này tùy ý có thể thấy được. Mẫn Mặc phất phất tay, là đó dây liền bay ở ko trung bện ra 1 cái võng. Sau khi làm xong, Mẫn Mặc đối Tô Tử Duyệt nói- Hiện tại thuộc hạ ta thiếu người, chỉ có thể làm được loại trình độ này thôi. Bất quá nội vụ ta mới nuôi trồng rất nhanh có thể tiền nhiệm, tạm thời trước ủy khuất ngươi.
Tô Tử Duyệt nhìn vậy võng giữa ko trung nửa ngày mới thốt ra- Ta ngủ rất xấu.
Mẫn Mặc cười nói- Ko có việc gì, ta ôm ngươi ngủ- Mẫn Mặc ôm Tô Tử Duyệt, nhún chân 1 chút, liền phi lên trên thân võng.
Tô Tử Duyệt lúc này mới ý thức được chính mình liền đơn giản đệm cũng quá khó khăn, nàng nghĩ 1 chút rồi nói- Nếu ko, chúng ta quay về cùng bọn nhỏ chen chúc 2 ngày cũng được mà?
Mẫn Mặc 1 đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-do/1542700/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.