Tuy rằng nhân ngư cục cưng răng nanh còn chưa bằng phụ thân như vậy sắc nhọn, nhưng lực sát thương cũng ko thể khinh thường. Mẫn Mặc đau đến hít 1 ngụm lãnh khí, cũng ko muốn ở trước mặt Tô Tử Duyệt đánh mất sĩ diện, thế là đành nhịn xuống. Kết quả ko khí lại xấu hổ lên 1 chút, Tô Tử Duyệt cẩn thận đối cục cưng nói- Ngươi cũng biết, phụ thân ngươi hắn… đã mất. Mama muốn vì phụ thân ngươi báo thù, cho nên ko thể ở bên cạnh ngươi chăm sóc. Mama lo ngươi 1 mình ở lại chỗ này, cho nên…- Nàng nhìn Mẫn Mặc liếc mắt 1 cái, rồi mới tiếp tục nói- Ngươi có nguyện ý theo Ma vương đại nhân sống chung 1 đoạn ngày hay ko? Chờ ngươi trưởng thành, tựa ba ngươi như vậy lợi hại, mama sẽ ko quản ngươi. Cái đuôi của nhân ngư cục cưng mất hứng đánh lên, dùng hành động tỏ vẻ chính mình bất mãn. Tô Tử Duyệt thấy thế, chỉ có thể tiếp tục tận tình tiếp tục khuyên bảo. Lúc này, Mẫn Mặc mở miệng nói- Cũng ko gấp hôm nay phải dẫn nó đi, dù sao cũng phải chuẩn bị vài thứ mới được. Nó còn nhỏ như vậy, phụ thân vừa mới mất khẳng định ko chịu được. Ngươi như bây giờ khuyên, sẽ chỉ làm nó phản cảm. Ko bằng trước dẫn nó đi xem phụ thân. Tô Tử Duyệt nghe xong cũng gật gật đầu, lại nhìn đến nhân ngư cục cưng, chỉ thấy hắn cực ko tình nguyện gật gật đầu. Mẫn Mặc lúc này mới thở ra 1 ngụm, cảm thấy chính mình cuối cùng cũng có thể giúp Tô Tử Duyệt hoàn thành 1 sự kiện. Hắn nói- Ta dùng ma khí của ta bảo hộ hắn, nhưng hắn vẫn như cũ ko thể ở trên mặt đất quá lâu, chúng ta phải nhanh chóng. Chờ ta sau khi tìm được phương pháp sẽ dẫn hắn đi lên. Lúc đoàn người bọn hắn trở lại trên mặt, nhân ngư cục cưng liền tò mò đánh giá tình huống 4 phía. Đây là lần đầu tiên nó rời khỏi nước, hắn phát hiện nơi này so với tro nước còn muốn xinh đẹp hơn, nơi này phần lớn đều mang màu xanh của bèo, còn có cao lớn thân cây cơ hồ muốn đỉnh lên trời cao. Kỳ thật, có lẽ cứ như vậy cùng mama ở trên mặt đất cũng ko sai, nhưng hắn vẫn là càng hy vọng giống như trước kia cùng phụ thân sinh hoạt tại cùng nhau. Nhân ngư cục cưng ở tro băng phòng thấy được di thể nhân ngư, nó cũng ko có khóc, mà là dùng cái trán của mình chạm vào trán nhân ngư. Nó dùng đôi tay nắm lấy tay phải của nhân ngư, rồi mới trịnh trọng nói- Phụ thân, sau này ta sẽ gánh vác toàn bộ trách nhiệm của người. Ta sẽ chiếu cố hảo chuyện tro nhà, bảo vệ tốt mẫu thân. Ta sẽ trở thành người cường tráng nhất tộc, ta sẽ làm 1 nhi tử khiến ngươi tự hào- Nó sau khi nói xong, lại dùng cái trán chạm đầu nhân ngư. Giống như là hoàn thành nào đó nghi thức, nó mới đối Tô Tử Duyệt nói- Mama, ta đã cùng phụ thân cáo biệt, thỉnh đem di thể phụ thân mang về biển an táng đi. Tô Tử Duyệt ngơ ngác gật gật đầu, nhân ngư cục cưng kiên cường làm cho nàng cảm thấy giật mình, đồng thời lại có chút tâm đau. Nó vẫn là cái đứa nhỏ sao, lại còn tro độ tuổi ngây thơ vô ưu vô lự, lại phải thừa nhận thống khổ mất đi phụ thân. Tô Tử Duyệt đưa nhân ngư cục cưng trở lại biển, đêm nay nàng muốn chăm sóc cục cưng cả đêm. Ngày thứ 2 nàng lại tới gặp Tố Điệp cùng Bạch Khổng Tước nói lời tạm biệt, nói với bọn hắn kế hoạch của chính mình. Vậy 2 người đều chỉ là thở dài, cũng ko có nói cái gì. Chỉ là cảm thán nàng xoay 1 vòng lại hồi đến nguyên điểm lúc đầu thượng, này thật giống như ông trời minh trung an bài tốt hết thảy. Tựa hồ có 1 bàn vô hình, ở tu chỉnh nàng đi nhầm lộ tuyến, hết sức tận lực đem nàng đẩy thượng lộ tuyến vốn có. Sau khi trở lại động quật, Mẫn Mặc ko có để cho Tô Tử Duyệt trở về cùng đám nữ nhân kia, mà là để cho nàng ở thạch động phía trước từng ẩn thân qua. Đưa cơm cho nàng cũng biến thành báo đen, hắn mỗi lần đều ngậm phần ăn 1 người mang đến, rồi mới đi. Tô Tử Duyệt cảm thấy chính mình tựa hồ bị cách ly bảo vệ nhân chứng đem đến đây, cho tới khi gặp được Mẫn Mặc, nàng liền hỏi hắn vì cái gì muốn làm như thế. Mẫn Mặc liền đem sự tình mình hoài nghi có nội gian nói với Tô Tử Duyệt. Tô Tử Duyệt sau khi nghe xong, lại lo lắng hỏi- Vậy ngươi ko nghi ngờ báo đen đưa cơm cho ta sao? Mẫn Mặc lắc đầu nói- Ngươi hoàn toàn có thể ko cần lo lắng bọn hắn, bộ tộc báo đen là nhóm người từng thề chết nguyện trung thành Ma vương. Từ lúc khởi điểm ta đăng vương, thẳng đến ta thoái vị ngày đó. Ngươi cũng thấy bọn hắn chưa bao giờ hiện ra nhân hình thời điểm, liền là vì cái lời thề kia, trừ phi hài tử của ta thế chỗ, nếu ko bọn hắn sẽ lấy hình thức như vậy bảo hộ ta. Tô Tử Duyệt ko khỏi kinh ngạc hỏi- Vì cái gì? Bọn hắn tự nguyện làm như vậy? Mẫn Mặc nói- Đây là tập tục có từ lâu trước kia truyền thừa xuống dưới, ta cũng ko biết là vì sao. Sau khi ta thoái vị, đám báo đen này cũng liền hoàn thành sứ mệnh, sẽ có báo đen tiếp theo 1 lần nữa thề nguyện trung thành với hài tử của ta. Tô Tử Duyệt có chút kinh ngạc, ko thể ngờ được vẫn bảo hộ chính mình cái kia báo đen chẳng khác gì là thành viên đội hộ vệ hoàng gia. Nàng sau khi cảm thán lại hỏi- Vậy ngươi liền như thế minh mục trương đảm muốn làm đặc thù hóa, ko sợ địch nhân ý thức được chính mình đã bại lộ? _ Này cũng là ko có biện pháp khác- Mẫn Mặc thở dài tiếp tục nói- Ta lo lắng hắn đã bất thành, lại bất thành, này càng khiến hắn càng thêm tức giận, nên cần phòng 1 chút. _ Ngươi nghĩ tới nội gian khả năng là ai chăng?- Tô Tử Duyệt bỗng nhiên hỏi. _ Tựa hồ ai cũng có hiềm nghi, bất quá mặc kệ hắn là ai, sớm hay muộn sẽ lộ ra dấu vết- Mẫn Mặc bỗng nhiên nghiêm mặt nói- Tro khoảng thời gian này hành tung của ngươi sẽ bị giữ bí mật, nếu tro lúc này bất luận kẻ nào lấy cớ gì đi tìm ngươi, đều ko nên ngu ngốc rời khỏi. 1 khi ngươi đi đến địa bàn của ma quỷ khác, ta ko có biện pháp lúc nào cũng nhìn thấy ngươi, rất dễ dàng bị người có ý đồ thực hiện được, ngươi phải cẩn thận khắp nơi. Tô Tử Duyệt trịnh trọng gật đầu. Ngày kế, Tô Tử Duyệt ngay tại mấy báo đen hộ tống hạ lặng lẽ ly khai. Tô Tử Duyệt ghé vào trên lưng báo đen cùng nàng thân cận nhất, bọn hắn chạy tốc độ rất nhanh, dù là như thế này, cũng vẫn như cũ là đi tới nửa ngày mới đến đích. Tô Tử Duyệt thấy nơi này cách nơi ở Mẫn Mặc rất xa, tro lòng liền có chút ko yên. Nếu xảy ra việc gì, cho dù là muốn đi thông tri Mẫn Mặc, qua lại chậm trễ thời gian cũng đủ chính mình chết 3 – 4 lần. Nàng cũng rõ ràng Mẫn Mặc vì cái gì muốn làm như thế, dù sao ở bên hắn càng gần càng dễ dàng bị gian tế kia chú ý. Sau khi đến đích, là đó báo đen cũng tựa 2 cái nội vụ giống nhau, sẽ ko bước lên lãnh địa bất đồng chủng tộc. Bọn hắn yên tĩnh nhìn Tô Tử Duyệt hướng sâu tro cánh rừng đi tới, rồi mới tại 2 phía khai tìm chỗ ẩn thân. Xem ra chính mình phải ở chỗ này 1 khoảng thời gian ngắn, bọn hắn là muốn tại chung quanh đây bảo hộ chính mình. Tô Tử Duyệt ko yên bất an hướng phía trước đi thẳng, nàng phát hiện chính mình thế nhưng so với lần đầu tiên đi tới chỗ biển hoa thời điểm còn muốn khẩn trương hơn, nàng sợ hãi chính mình bị cái gì thần bí tìm được. Làm nàng sau khi đi được 1 đoạn đường, chợt nghe đến chung quanh bụi cỏ “Ào ào” vang lên. Chỉ thấy 1 đám nam tử cao lớn cường tráng bỗng nhiên theo 4 phía xông tới. Là đó người toàn bộ đỉnh đầu đều nhô hơn 1 đôi thú tai, bọn hắn toàn thân trần trụi, cơ bắp rắn chắc, rất nhiều người trên thân đều mang hoặc nhiều hoặc ít vết sẹo. Bọn hắn bên hông vây bất đồng da thú, trên chân mang giày cũng là dùng bất đồng lông dã thú làm thành. Đó người đều là động vật ăn thịt! Đây là cái đệ nhất ý niệm hiện lên ở tro đầu Tô Tử Duyệt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]