Chương trước
Chương sau
Tô Tử Duyệt sau khi ăn cơm xong, vậy 2 cái nội vụ liền bảo nàng theo bọn họ, Tô Tử Duyệt yên lặng thở dài, vừa mới bắt đầu. Tô Tử Duyệt cực kỳ phối hợp theo 2 cái nội vụ ra khỏi động quật, lúc gần đi đã bị Kiều Mặc Nhiên túm ở cánh tay. Kiều Mặc Nhiên nhìn 2 cái nội vụ ánh mắt như trước tràn ngập địch ý, lại đối Tô Tử Duyệt nói- Ngươi… cẩn thận a.
Nghe vậy, Tô Tử Duyệt mũi đau xót. Ở loại địa phương này có thể có cái bằng hữu phát ra từ nội tâm quan tâm chính mình, khiến nàng có chút cảm động. Nàng vỗ vỗ tay Kiều Mặc Nhiên, trấn an nói- Yên tâm, ta sẽ ko có chuyện gì xảy ra. Chính ngươi cũng phải cẩn thận.
Tô Tử Duyệt theo vậy 2 cái nội vụ đến 1 địa phương hoàn toàn mới lạ, 1 mảnh rừng rậm rạp. 2 cái nội vụ như trước là đem nàng đưa đến 1 vị trí nhất định cũng ko có đi tiếp liền ly khai, chỉ chừa Tô Tử Duyệt 1 người theo như cũ ở chỗ sâu tro rừng rậm bước tiếp. Đi vào 1 hoàn cảnh lạ lẫm, Tô Tử Duyệt cũng cực kỳ sợ hãi, nhưng nghĩ đến chính mình còn có hỏa hồ ngay tại bên người, dần dần cũng có thể buông ra tâm. Nghĩ đến hồ ly, nàng xoay người vừa xem, chỉ thấy vậy tiểu hồ ly đi theo chính mình phía sau lạnh run. Tô Tử Duyệt thấy hắn vậy phó ko xong bộ dáng liền nhịn ko được hỏi- Sợ hãi?
Tiểu hồ ly trương mắt to lưng tròng nước mắt gật gật đầu.
Tô Tử Duyệt ko biết làm sao xoay người đưa hắn ôm lên, nói- Ta thấy ngươi sau khi biến thân ko phải rất bưu hãn sao? Sao hội túng thành bộ dạng như vậy.
Tô Tử Duyệt cũng ko biết tiểu hồ ly sở dĩ có thể biến thành hình thể khổng lồ hồ ly là vì được ma khí do Mẫn Mặc lần trước để lại tro cơ thể Tô Tử Duyệt, này chỉ sợ đến Mẫn Mặc chính mình còn ko biết. Lại nói tiếp, này tiểu hồ ly cũng ko thực sự trưởng thành lắm, chỉ vì được Mẫn Mặc cho ma khí nên bộ dạng có vẻ nhanh chóng to hơn. Tính sao rốt cuộc vẫn là cái đứa nhỏ, gặp loại tình huống này khó tránh khỏi sợ hãi. Mẫn Mặc nếu biết bảo tiêu này của hắn thỉnh ko phụ trách nhiệm như thế, phỏng chừng sẽ buồn bực tức chết.
Tô Tử Duyệt đi được 1 nửa nén nhang chợt nghe thấy chung quanh bụi cỏ rất cao kia bên tro có “Khè khè” tiếng vang, nàng sợ hãi cực kỳ, linh cảm là có thứ gì đó sâu xa cổ quái. Lúc nhìn đến 1 đoạn tráng kiện đuôi rắn. Tô Tử Duyệt thân thể liền đối với loại bò sát lạnh như băng này vốn ko có hảo cảm gì, hơn nữa đứa nhỏ của mình cùng Bạch Khổng Tước trước đây còn bị cái kia độc nhãn cự mãng giết chết, cho nên nàng đối rắn liền càng thêm chán ghét. Tô Tử Duyệt dừng lại cước bộ ko đi thêm bước nào nữa, mặt nhăn mày yên lặng xem xét.
Tiểu hồ ly vô luận là thính giác hay khứu giác đều so với Tô Tử Duyệt mẫn cảm hơn rất nhiều, hắn đã sớm cảm giác đến từ chung quanh đám ma quỷ kia áp lực cực lớn, giờ phút này ở tro lòng Tô Tử Duyệt run rẩy giống nhau. Tô Tử Duyệt nhẹ nhàng dịu dàng vuốt ve đầu lông xù của hắn, muốn làm cho hắn giảm bớt sợ hãi.
Vậy ma quỷ đuôi rắn tro bụi cỏ thấy Tô Tử Duyệt bất động, liền cũng dừng lại bất động. Đã ko còn vậy “Khè khè” tiếng vang chung quanh liền chỉ còn lại có thanh âm tiếng gió cùng lá cây vuốt phẳng, ko khí 1 thời gian trở nên cực kỳ quỷ dị. Song phương cứ như vậy giằng co rất lâu, Tô Tử Duyệt chỉ cảm thấy chân đứng đến mỏi. Lúc này, ma quỷ tro bụi cỏ chung quy ấn ko chịu nổi, hắn với tốc độ cực nhanh ẩn thuận sau 1 thân cây chạy bò đi ra, che ở trước mặt Tô Tử Duyệt.
Tô Tử Duyệt này mới thấy rõ người tới, đó là 1 ma quỷ thân người đuôi rắn, bộ dạng chẳng những kp đáng sợ, cũng coi như là đẹp trai. Ko phải cái dạng khủng bố ma quỷ, Tô Tử Duyệt thở dài nhẹ nhõm 1 hơi, có thể đối mãng xà chán ghét vẫn như cũ ko giảm. Ngay tại 2 người giằng co thời điểm, lại nghe tro bụi cỏ bên cạnh 1 trận dồn dập “Khè khè” tiếng vang lướt qua, cư nhiên sau đó thoát ra thêm 4 ma quỷ như thế thân người đuôi rắn.
Ngay tại thời điểm Tô Tử Duyệt còn ko kịp có phản ứng gì, mấy nhân xà này nháy mắt đã phốc cùng 1 chỗ xoay đả khởi đến. Vậy tráng kiện đuôi rắn ko lưu tình chút nào sợ đánh vào trên thân người kia cùng nhau cạnh tranh, Tô Tử Duyệt liền đứng ở 1 bên ôm tiểu hồ ly sống chết mặc bây. Đúng lúc này, tiểu hồ ly 2 chân trước chống bả vai Tô Tử Duyệt, tựa đầu tiến đến bên tai nàng nhẹ giọng nói- Tên mạnh nhất còn chưa ra đâu.
Tô Tử Duyệt sửng sốt, chợt nghe cách đó ko xa truyền đến 1 trận âm lãnh tiếng cười, Tô Tử Duyệt vội vàng thuận phương hướng tiếng cười nhìn lại. Chỉ thấy người nọ nháy mắt đã vọt đến bên người Tô Tử Duyệt.
Phía trước vậy ngũ cự mãng vĩ bộ đều là ảm đạm nhan sắc, trước mặt cái này lại là chói mắt kim sắc. Trên thân của hắn có tới bao là vết sẹo, biểu hiện bản tính hắn hung mãnh hiếu chiến. Cằm của chẻ giống người phương Tây, diện mạo có vẻ thuộc dạng âm nhu. Giờ phút này hắn cùng Tô Tử Duyệt khoảng cách rất gần, khiến Tô Tử Duyệt có thể tinh tường thấy rõ đôi mắt của hắn là mắt rắn đặc trưng, kim sắc mị nhãn, lộ ra mấy phần âm trầm hàn quang. Nếu ko phải của hắn khí chất quá âm lãnh, cũng có thể xưng được là siêu cấp soái ca.
Chỉ thấy hắn nâng lên cánh tay, vậy lạnh lẽo ngón tay xẹt qua khuôn mặt Tô Tử Duyệt, cuối cùng nắm cằm của nàng. Hắn dùng tay nắm cằm của Tô Tử Duyệt thay đổi vài cái góc độ, có thể xem như đem nàng đủ phương diện đánh giá 1 phen, cuối cùng khinh miệt cười. Tô Tử Duyệt cho rằng hắn là muốn ghét bỏ tướng mạo của mình, lại ko ngờ rằng tên rắn này mở miệng nói- Cuối cùng cũng đưa tới 1 người bộ dạng coi như được!
Tô Tử Duyệt ko ưng thuận nhíu mày, rất ko hài lòng cách hắn dùng từ “Coi nhu”, đồng thời quyết định sau này ko thèm xưng hô “mỹ nam” gọi hắn nữa
Ngay tại Tô Tử Duyệt ngây người thời điểm, này kim sắc cự mãng đã buông ra Tô Tử Duyệt, phun dài dài xà tín lướt tới chỗ 5 tên mãng xà hơi kém cỏi còn lại đánh tới. Động tác của hắn cực nhanh, lúc phốc qua 2 tay cũng đã đồng thời trước sau bắt được cổ 2 người, đồng thời tráng kiện cái đuôi dùng sức vung, đã đánh bay 1 tên ý đồ theo phía sau bổ nhào lên người hắn. Hắn tốc độ tia chớp làm cho mấy tên khác căn bản ko có cơ hội cuốn lấy hắn, cuối cùng hắn lấy 1 địch 4, chiếm được thắng lợi áp đảo. Tô Tử Duyệt chính mắt chứng kiến trận chiến này, nàng cảm thấy chính mình đã gặp gỡ được xà vương.
Xử lý sạch sẽ 5 người, cự mãng đi tới trước người Tô Tử Duyệt. Tô Tử Duyệt ko biết hắn làm sao khống chế cái cái đuôi kia, tóm lại chỉ cảm thấy hắn quỷ mị “Di động” đến trước người của mình. Chợt nghe hắn âm trầm nói- Hiện tại đến phiên ngươi.
Tô Tử Duyệt ko dám hành động thiếu suy nghĩ, người này trên thân sát khí thật sự quá nặng, vậy âm trầm cảm giác làm cho Tô Tử Duyệt có 1 loại cảm giác nói ko ra sợ hãi. Tô Tử Duyệt theo bản năng ôm chặt tro lòng ấm áp tiểu hồ ly. Này động tác nhỏ cũng làm cho cự mãng lực chú ý dời đến trên thân tiểu hồ ly, hắn vươn tay, trực tiếp nhéo ở sau cổ tiểu hồ ly vậy khối mềm thịt, đem hắn xách ở giữa ko trung đánh giá 1 phen. Chỉ nghe hắn âm cười nói- Ko phải đã bị sát nguyên 1 tộc, cư nhiên còn lại 1 con?
Thấy tiểu hồ ly ở ko trung bất an giãy dụa đứng lên, Tô Tử Duyệt này mới phát hiện tiểu hồ ly tro lòng đã bị hắn bắt lấy. Lại nói tiếp này vẫn là lần đầu tiên Tô Tử Duyệt ở Ma đô gặp được như thế khủng bố nhân, phía trước vô luận là ma quỷ cao đẳng cỡ nào đối đãi khác giới đều vẫn luôn giữ vẻ lễ ngộ, mà vừa thấy mặt liền bưu hãn sát khí nàng nhưng thật ra là lần đầu gặp phải
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.