Chương trước
Chương sau
Nửa ngày sau, Trần Thuận đúng giờ, lại một lần nữa xuất hiện bên ngoài trang viên Thiên Tâm.
“Trịnh Bá Nghị, đến nhận chết đi!”
Trần Thuận hét lên. Giọng nói phát ra gống như một làn sóng âm thanh thực sự, cuồn cuộn tiến về phía trang viên Thiên Tâm. Chỉ bằng giọng nói này, đã khiến tầng lá chắn cuối cùng của hộ trang đại trận của trang viên Thiên Tâm một cơn chấn động!
Quách Thiên Uy thấy tình cảnh này, biểu cảm trên khuôn mặt vô cùng đau khổ. Thời gian nửa ngày ông ta đã dốc hết sức để củng cố năng lực của tầng cuối cùng, nhưng trước mặt Trần Thuận vẫn giống như một thứ không đáng phải quan tâm!
“Tiểu súc vật, không thể điên cuồng ngang ngược, hôm nay chính là ngày chết của người!”
Trịnh Bá Nghị hiện thân, ánh mắt tràn đầy tức giận nhìn chằm chằm vào Trần Thuận. Thời gian nửa này, vết thương của ông ta đã khôi phục được một chút, cộng thêm quân cứu viện nhà họ Trịnh sắp đến rồi, ba của ông ta là tông sư đỉnh phong, là nhân vật truyền kỳ đã chạm đến ngưỡng cửa của Thần cảnh, ông ta cũng không có gì phải sợ hãi!
“Nói với ta những lời ngông cuồng như vậy, không có mười nghìn, cũng có vài trăm nghìn, mà kết cục của bọn họ đều rất thê thảm!
Trần Thuận nói xong, trong tay lại xuất hiện thanh trường kiếm thông thể tất hắc, thanh kiếm này được Trần Thuận lấy tên là “Luyện Ngục”, là một thanh pháp bảo hắn cũng không thể đoán ra được cấp bậc! Thứ kia giống như vàng mà không phải vàng, giống như đá mà không phải đá, được Trần Thuận luyện thành thanh kiến “Luyện Ngục” này, nhưng đến tận bây giờ, Trần Thuận vẫn chưa thể hiểu được cái này rốt cuộc là vật chất gì!
“Vì vậy, ngươi có thể đi chết rồi!”
Lời nói vừa rơi xuống, Trần Thuận cầm kiếm chém một phát, một đường kiếm khí cắt ngang bầu trời!
Nhưng, kiếm khí lại không hướng về phía hộ trang đại trận mà hướng về một hướng khác, cao vút đi theo sau Trần Thuận.
“Tiểu tử, quả nhiên có bản lĩnh!”
Đường kiếm khí kia lúc đến gần một nơi nào đó, đột nhiên tiêu tán trên không trung. Sau đó hai bóng người xuất hiện. Chính là lão tổ của nhà Trịnh Kim Sư, và một cao thủ tông sư trung kỳ của nhà họ Trịnh, Trịnh Tân Giác.
“Ba!”
Trịnh Bá Nghị nhìn thấy người đến, lập tức cung kình kêu lên.
Nhưng trên thực tế, Trịnh Kim Sư tóc bạc khuôn mặt hồng hào, trông có vẻ trẻ hơn Trịnh Bá Nghị vài tuổi. Trịnh Kim Sư gật đầu với Trịnh Bá Nghị. Thấy vậy, Quách Thiên Uy cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó vội vàng loại bỏ hộ trang đại trận của trang viên Thiên Tâm, sợ Trần Thuận lại đến một cái, hộ trang đại trận của ông ta sẽ bị phá hủy hoàn toàn.
Sau khi tầng bảo vệ biến mất, Trịnh Bá Nghị lách mình mấy cái đã xuất hiện bên cạnh Trịnh Kim Sư. Mà Quách Thiên Uy, chắp tay với Trịnh Kim Sư, lại chắp tay với Trần Thuận, sau đó nói: “Chào Trịnh tiên sinh, Trịnh huynh đã bình an vô sự, những chuyện sau này sẽ không liên quan gì đến trang viên Thiên Tâm, cáo từ!”
Ông ta đã cứu Trịnh Bá Nghị, chỉ để trả cái ơn trước đây chứ không hề có thù địch gì với Trần Thuận. Trịnh Bá Nghị thấy tình cảnh này, nói: “Ơn nghĩa của Quách huynh, ta sẽ ghi nhớ trong lòng, đợi sau khi giết chết tên tiểu súc vật này, chúng ta sẽ nói chuyện tiếp!”
Trịnh Bá Nghị biết Quách Thiên Uy vô tình bị kéo vào chuyện này, nên không cưỡng cầu!
Có ba của ông ta ở đây, cho dù Trần Thuận có quái dị đến đâu, cũng chỉ có phần đền tội.
“Tiểu tử, thiên phú của ngươi rất cao, ta không muốn giết thiên tài, nếu như ngươi đồng ý giao Đông Dương ra, sau đó nhận ta làm chủ nhân, ta có thể tha cho người một mạng, hơn nữa, cho ngươi một tương lai tốt đẹp!”
Sau Trịnh Kim Sư nhìn thấy Trần Thuận, đột nhiên thay đổi chủ ý, thu lại ý định giết hắn!
“Lão già, thực lực của ông cũng không tồi, tôi cũng không muốn giết ông, nếu như ông đồng ý nhận tôi làm chủ nhân, tôi cũng có thể tha cho ông một mạng, cho ông một tương lai tốt đẹp!” Trần Thuận thờ ơ nói.
“Nếu ngươi đã hồ đồ, ngu xuẩn muốn tìm cái chết, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi!”
Sắc mặt Trịnh Kim Sư trở nên u ám, sát khí trên người lại cuộn trào. Quách Thiên Uy ở trong trang viên Thiên Tâm, mặc dù đã tuyên bố rõ ràng sẽ không tham gia vào trận chiến ân oán này, nhưng ông ta vẫn không rời đi.
Ông ta cũng muốn xem lão tổ của nhà họ Trịnh, Trịnh Kim Sư ra tay, muốn nhân cơ hội này quan sát chiêu thức vào công pháp của nhân vật truyền kì, tông sư đỉnh phong, thậm chí đã chạm đến ngưỡng cửa của thần cảnh này, mong có thể có được cảm ngộ, giúp đỡ ông ta tiến thêm một bước trên con đường tông sư.
Mặc dù ông ta không bỏ đá xuống giếng, nhưng Quách Thiên Uy cũng biết rõ, Trần Thuận cho dù có lợi hại đến đâu cũng không thể là đối thủ của Trịnh Kim Sư, chỉ hi vọng Trần Thuận có thể cầm cự nhiều hơn một trận, đủ tư cách để Trịnh Kim Sư ra thêm mấy chiêu!
“Ồn ào!”
Trần Thuận lạnh lùng hét lên, sau đó không chút do dự. Hắn giữ lại cái mạng của Trịnh Bá Nghị chỉ vì muốn dẫn dụ lão tổ của nhà họ Trịnh đến. Hắn muốn một quyền giết chết hết những tông sư của nhà họ Trịnh, diệt trừ vĩnh viễn tai họa về sau!
“Người đầu tiên, chết!”
Trần Thuận lại chém kiếm ra. Lần này, một kiếm này lại mang theo âm thanh của tiếng sấm. Một kiếm vừa được chém ra, trời đất đều biến sắc!
Đối mặt vứi một kiếm này của Trần Thuận, vẻ mặt của tất cả mọi người bao gồm cả Trịnh Kim Sư đều thay đổi!
Khoảnh khắc tiếp theo, vị tông sư cảnh giới trung kỳ đi theo Trịnh Kim Sư đi xuống phía Nam, Trịnh Tân Giác bị phân thành hai mảnh!
Máu bắn tung tóe!
Vị võ đạo tông sư này danh tiếng lẫy lừng ở bên ngoài, đến đây, còn chưa nói được một câu nào, đã bị chặt làm đôi. Đến tận lúc chết ông ta vẫn chưa kịp phản ứng lại, bản thân mình đã chết? Đường đường là một tông sư, hai mắt trợn tròn, chết không nhắm mắt!
“Tiểu súc sinh, ngươi tìm cái chết!”
Một kiếm lúc nãy của Trần Thuận uy thế quá mạnh, tốc độ quá nhanh, ngay cả Trịnh Kim Sư cũng chưa phản ứng lại. Trịnh gia của ông ta đường đường là một vị cao thủ tông sư trung kỳ, lại chết một cách không rõ ràng như vậy, chết một cách không có một chút giá trị nào!
Trên người Trịnh Kim Sư đột nhiên tỏa ra một khí thế vô cùng dũng mãnh, trực tiếp lao về phía Trần Thuận. Cùng lúc đó, trên người Trịnh Kim Sư hiện ra một đường cương khí bảo vệ cơ thể giống như thật. Không chỉ như vậy, những cương khí bảo vệ cơ thể giống như thật kia tụ lại, biến thành giống như một cái áo khoác màu xám mềm mại. Nếu không phải là người trong võ đạo, nhìn thấy Trịnh Kim Sư bây giờ sẽ cho rằng ông ta đang mặc một bộ quần áo màu xám, sẽ không cảm thấy có bất gì điểm không đúng nào. Quách Thiên Uy nhìn thấy cảnh này, trợn tròn mắt. Không còn một chút phong thái của một đại tông sư của tông sư hậu kỳ. Lão tổ nhà học Trình quả nhiên không hổ là tông sư đỉnh phong, là lão quái vật đã chạm đến vùng biên của của thần cảnh. Chỉ với một thân cảnh khí bảo vệ cơ thể, ông ta đã có thể tung hoành khắp Viêm Hạ, không có đối thủ.
Mặc dù lão tổ nhà họ Trịnh là tông sư đỉnh phong, mà ông ta cũng là tông sư hậu kỳ, chỉ kém một cảnh giới nhỏ, nhưng Quách Thiên Uy biết, lão tổ nhà họ Trịnh, Trịnh Kiện Hoa, chính là đứng trước mặt mình, bảo mình phát huy các loại võ thuật, sợ là cũng không có cách nào làm ông ta bị thương dù chỉ là một chút. Hộ thể cương khí này của ông ta, đừng nói là quả bom, chỉ là cứng rắn chống chọi quả bom, có lẽ cũng có thể không hề hấn gì, không chút thương tích!
Sức mạnh của con người, lại có thể làm được đến bước này, giống như một vị thần vậy!
Trần Thuận cũng có chút ngạc nhiên. Trịnh Kim Sư này quả nhiên rất mạnh. Nếu như hắn vẫn ở bên ngoài cảnh giới của “Luyện khí cảnh” thật sự vẫn không chắc chắn có thể thu phục được Trịnh Kim Sư. Nhưng bây giờ, hắn đã vào đến thông thần!
Một chiêu này của Trịnh Kim Sư ở trước mặt hắn cũng không đủ nhìn.
“Tài vặt!”
Trần Thuận nói, sau đó đã va chạm với Trịnh Kim Sư. Chỉ với một cú đánh, hư không dường như đều bị đánh vỡ. Trong không khí vang lên những tiếng nổ. Trên mặt đất, khí kình tràn ra, trực tiếp nổ thành vô số hố lớn!
Bụi cuốn lên!
Trong một khoảng thời gian, Quách Thiên Uy và Trịnh Bá Nghị đứng bên ngoài quan sát trận đấu, thậm chí ngay cả tình hình cụ thể trong trận đấu là gì cũng không thể nhìn rõ. Nhưng căn bản không cần phải dùng mắt để nhìn bọn họ đều có thể chắc chắn bên trong hiện trường là tình huống gì!
Trịnh Bá Nghị, khuôn mặt lộ ra vẻ hưng phấn và cảm giác vui vẻ khi được báo thù!
Mà Quách Thiên Uy lại khẽ thở dài, ông ta cứ tưởng nếu như Trần Thuận có thể đánh với Trịnh Kim Sư mấy chiêu, có thể để ông ta có cơ hội quan sát để học hỏi một chút thực lực của người đã chạm đến ngưỡng cửa của thần cảnh Trịnh Kim Sư. Nhưng tiếc là!
Ông ta không ngờ, Trịnh Kim Sư mới ra chiêu thứ nhất, đã có sức mạnh như vậy!
Quách Thiên Uy cười khổ một tiếng, lắc đầu, cũng đúng, Trần Thuận mới bao nhiêu tuổi, cho dù có mạnh đến đâu thì sao có thể là đối thủ của một lão quái vật như Trịnh Kim Sư chứ. Nhưng, giây tiếp theo, bụi đã bay tản ra được một chút.
Tình hình trong hiện trường dần dần hiện ra. Nhìn thấy tình hình trong hiện trường, Quách Thiên Uy trợn tròn mắt đến mức con ngươi suýt nữa rơi ra ngoài. Ông ta đã nhìn thấy cái gì? Mẹ nó. Trần Thuận kiêu ngạo đứng ở đó, mà Trịnh Kim Sư, một tông sư đỉnh phong đã chạm đến ngưỡng cửa của thần cảnh, khóe miệng lại bị chảy máu.
“Tiểu tử, không ngờ ngươi cũng đã chạm đến ngưỡng cửa của thần cảnh!” Trong mắt Trịnh Kim Sư hiện lên sự kiêng dè! Tên tiểu tử này mới có bao nhiêu tuổi, đã chạm đến ngưỡng cửa của thần cảnh rồi, chắc chắn là người tài hoa nhất trong lịch sử của Viêm Hạ! Từ trước đến giờ chưa từng có! Nhưng chính vì như vậy, mà không thể để hắn tồn tại. Nếu như để hắn trưởng thành hơn, đừng nói đến mười mấy năm nữa, chỉ cần qua vài năm nữa nói không chừng ông ta cũng không phải là đối thủ của Trần Thuận. Lúc nãy, ông ta chỉ ra năm phần công lực, cứ nghĩ là có thể hạ được Trần Thuận, nhưng không ngờ, suýt nữa bị thất bại! Lần này, ông ta phải dùng toàn lực.
“Một chiêu, giết chết ngươi!”
Trần Thuận nhìn về phía Trịnh Kim Sư, giống như đang nhìn một con kiến!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.