Chương trước
Chương sau
Trong mắt Thanh Ngọc chớp lên một tia điện quang, sau đó xoay một vòng ngay tại chỗ, âm thanh kiếm minh vang lên không dứt.
- Vọng Nguyệt Trảm!
Trảm Thiên và Huyễn Diệt vung lên, lập tức có chín đường kiếm mang hình bán nguyệt dài hơn chục trượng bắn thẳng về phía hư ảnh đám rết đen. Hơn thế nữa, bản thân Thanh Ngọc sau một cái chớp động cũng hóa thành một đoàn tàn ảnh xông tới.
Trong tiếng lôi đình gào thét, kiếm minh rung trời, Thanh Ngọc lao đến đánh sáp lá cà với A Lai Hợp Ti.
Hắn hít sâu một hơi, đưa tay vung vẩy song kiếm, liên tiếp xuất chiêu, tiếp đó hiển hóa ra một biển lôi kiếm mang theo quang mang hai màu đỏ trắng xung quanh, vang lên những âm thanh "Ong…! Ong…!".
Thanh Ngọc hét lớn:
- Kiếm Phi Kình Thiên!
Vô số kiếm quang và lôi đình trắng rỡ lóe lên, hóa thành một mảng mưa kiếm mênh mông cuồn cuộn bao phủ phạm vi cả thiên không.
Mũi Trảm Thiên điểm vào một vùng hư không phía trước, lập tức ngàn vạn đoàn ánh sáng chói lòa từ trung tâm mưa kiếm tuôn ra, trực chỉ chín đầu hôi sắc ngô công mà đâm tới!
Phập…! Phập…!
Chỉ trong nháy mắt, hư ảnh chín con rết khổng lồ của A Lai Hợp Ti bị kiếm quang như cầu vồng kia xé tan thành nhiều mảnh, chỉ để lại chiếc hắc sắc ngọc bội đã vỡ tan tành giữa không trung.
Sắc mặt tên thiếu chủ Quỷ Ảnh Tộc này khẽ biến.
Hắn không ngờ Thanh Ngọc lại mạnh mẽ đến vậy.
“Xem ra phải câu giờ chờ đại quân tới. Tên này không thể giải quyết trong thời gian ngắn được.” A Lai Hợp Ti thầm nghĩ.
Hắn tiếp tục câu giờ:
- Khặc khặc! Xem ra cũng có chút bản sự! Chưa hết đâu, xem bản thiếu chủ đây!
Tức thì, A Lai Hợp Ti lại lôi ra một chiếc thanh sắc tiểu đỉnh và một chiếc hắc sắc đại ấn khác, tung nó lên trời, trong mồm niệm chú.
Grààà…! Graooo…!
Sau một tiếng rồng ngâm thật dài chấn động thương khung, hư ảnh hai con quỷ long cực lớn dài mấy trăm trượng xông ra từ trong tiểu đỉnh và đại ấn kia.
Hai con quỷ long này một xanh một đen, toàn thân to lớn hung tợn, mỗi khi chúng nó lắc đầu vẫy đuôi đều khiến cho những mảnh vảy trên thân chớp động phản chiếu hôi sắc quang mang, vừa mới hiện thân ra đã giương nanh múa vuốt nhằm vào Thanh Ngọc.
Hai con quỷ long kia sau khi hiển hóa đã không chút do dự há to miệng, vô số cột sáng màu xám mờ mịt được phun ra, đem theo vô số âm hồn dã quỷ bắn tới.
Thanh Ngọc đứng im, không hề nao núng. Hắn gào to:

- Vô Phong Trảm!
Chỉ thấy Thanh Ngọc tung vô vàn bạch tử lưỡng sắc kiếm quang chớp một cái, ngập trời kình khí đan xen lóe lên liền chém vô số cột sáng màu xám kia tan tác.
A Lai Hợp Ti thấy vậy sắc mặt hơi đổi, nhưng trong lúc bản thân hắn còn chưa kịp điều khiển hai con quỷ long tiếp tục xuất chiêu thì Thanh Ngọc ở đằng xa kia đã tiếp tục tung kiếm rồi.
Thanh Ngọc tung Huyễn Diệt lên trên không, uốn mình lấy đà, hai tay nắm chặt Trảm Thiên, phi thân thẳng lên đối mặt với song long, bổ xuống một chiêu kinh thiên động địa!
- Toái Tinh Trảm!
Trong khoảnh khắc, chúng nhân quan chiến chỉ thấy chỗ hư không nơi đó cuồng phong cuồn cuộn, kiếm khí tung hoành!
Ầm…! Ầm…!
Sau thời gian một cái hô hấp, hư ảnh hai con quỷ long ấy vậy mà đã bị kiếm quang của Thanh Ngọc mạnh mẽ xé thành từng mảnh nhỏ, nhưng lại không thấy tiểu đỉnh và đại ấn kia bị phá vỡ giống như miếng ngọc bội vừa nãy.
Thời điểm này, Hồn lực dự trữ của Thanh Ngọc không còn nhiều, nên hắn đã chủ động giải trừ【Thái Thượng Song Tình Kiếm】với Thái Phi.
Hiện tại, Thanh Ngọc đang sử dụng chân khí của mình để đơn đả độc đấu với A Lai Hợp Ti.
Tên kia rõ ràng chỉ sao chép được tu vi của Thanh Ngọc mà thôi, chứ không tài nào sao chép được cả Cửu Thải Quang Long trong đan điền cả.
Để so xem ai có nhiều chân khí hơn, vậy thì chắc chắn chân khí Thanh Ngọc phải nhiều gấp đôi tên A Lai Hợp Ti này.
Thanh Ngọc không ngừng lại mà tiếp tục thừa thắng xông lên, Trảm Thiên vung vẩy chớp động phóng ra vô số kiếm quang xanh biếc, mang theo Ma Liên Vương Diễm lạnh giá phủ đầu đánh tới, khí thế như hồng, không gì cản được!
- Lạc Nhật Trảm!
Ma Liên Vương Diễm - chính là loại Ma Hỏa do Băng Liên Pháp Hỏa và Ma Thần Hắc Viêm trong nửa năm qua Thanh Ngọc dung hợp mà thành, uy lực to lớn, phần sơn đảo hải, ghê gớm vô cùng!
Một đường kình khí hình bán nguyệt cao hơn chục trượng phá không mà đi, bắn thẳng tới tên thiếu chủ Quỷ Ảnh Tộc còn đang lơ ngơ đứng đó.
Mà lúc này, hư ảnh hai con quỷ long xanh đen vừa mới bị Thanh Ngọc chém chết ở bên cạnh, lại một lần nữa ngưng tụ hiện ra sau lưng A Lai Hợp Ti, cũng hung tợn vọt đến.
Không ngoài dự đoán của Thanh Ngọc, hắn còn chưa phá hỏng được tiểu đỉnh và đại ấn kia, vậy thì bọn rồng này còn chưa chết!
Hai con quỷ long kia lập tức há mồm gào rống, quay đầu nhào tới đường kình khí Lạc Nhật Trảm của Thanh Ngọc bên này.
Từ trong cổ họng bọn chúng phun ra vô vàn quỷ hồn màu xám xịt, trong nháy mắt đã ngưng tụ thành hư ảnh một thanh hôi sắc đại đao dài hơn ba mươi trượng, chém thẳng xuống, muốn đối kháng trực diện với đường kình khí kia!
Ầm…Ầm…!

Hai đòn công kích khủng bố giao nhau, ngay lập tức thiên không xảy ra một vụ nổ kinh khiếp nhân tâm, vô vàn ánh sáng hai màu xanh xám chói lòa tràn ra khắp nơi, khiến cho tất cả chúng nhân đang quan chiến cũng phải đưa tay lên mà che mắt.
Ba hơi thở sau.
Lúc này, toàn trường mới nhìn rõ được cao thấp của đôi bên trong lần so chiêu vừa rồi.
Thanh Ngọc mặt không biểu cảm, quần áo vẫn còn nguyên vẹn, song kiếm nơi tay, lăng không đứng đó. Ánh mắt hắn nhìn đăm đăm về phía đối diện.
Bên này, A Lai Hợp Ti thì thảm rồi.
Lân giáp trên người hắn có vài nơi bị tróc vảy, máu đen từ miệng tuôn ra như suối, thậm chí lất phất ở cánh tay phải còn nghe được vài tiếng “Xèo…! Xèo…!” của Ma Liên Vương Diễm đang thiêu đốt.
Thanh Ngọc phong khinh vân đạm nói:
- Đám Quỷ Ảnh Tộc như ngươi hình như rất sợ lửa thì phải?
Gương mặt dữ tợn của A Lai Hợp Ti không hề đổi sắc, lấy ra một lọ nước màu xám, rồi mau chóng dội lên những chỗ đang bị hỏa diễm thiêu đốt kia một thứ chất lỏng đặc quánh màu xanh lè quỷ dị.
Chỉ trong nháy mắt, khi tiếp xúc với thứ bí thủy này, Ma Liên Vương Diễm đang hừng hực cháy trên tay hắn đã bị dập tắt hoàn toàn.
A Lai Hợp Ti gào lên hưng phấn:
- Bản thiếu chủ chỉ là mất vài giọt máu mà thôi, ngươi đã hưng phấn như vậy sao? Ngọn lửa kia không tệ, lát nữa giết ngươi xong bản thiếu chủ tịch thu! Khặc khặc…!
Thanh Ngọc đứng tại chỗ cũ, trước sau mảy may không di chuyển, trong đầu tức tốc suy nghĩ đối sách.
Vừa rồi nhìn như hắn có vẻ rất dễ dàng chém chết hai con quỷ long kia, khiến cho A Lai Hợp Ti thọ thương, nhưng sự thực thì Thanh Ngọc biết hai con rồng này vẫn chưa chết hẳn.
Tiểu đỉnh và đại ấn kia vẫn chưa hề nứt vỡ.
Đám Quỷ Ảnh Tộc này cũng quá nhiều chiêu trò đi, lại có thể thu thú hồn đã chết vào trong pháp bảo, sau đó mỗi lần tấn công lại triệu hồi ra.
Như vậy, mỗi lần bọn chúng chiến đấu nghiễm nhiên sẽ có thêm rất nhiều lợi thế!
Nếu để đánh lâu dài, chắc chắn Thanh Ngọc sẽ chịu thiệt.
Hơn nữa, hắn còn chưa biết tên A Lai Hợp Ti còn ẩn giấu chiêu bài gì không, nên phải tốc chiến tốc thắng, tránh lưu hậu họa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.